CÔ ĐƠN TRÊN MẠNG - Trang 254

Rồi bố của Theodore xuống xe. Đi đến chỗ Brownie, nâng nó lên khỏi mặt
đất, hôn lên gáy nó, bế nó sát vào người và đi qua cánh đồng về nhà. Không
ai giữ ông lại.

Thậm chí lúc này, trong xe khách đi Paris sau ngần ấy năm, khi nhớ lại sự
kiện ấy cô vẫn băn khoăn, không biết lúc đó Asia có cảm nhận một nỗi xấu
hổ.
Xấu hổ phải làm người.
Cô đã có cảm nhận như vậy. Sự anh hùng của loài vật và sự tàn bạo của con
người đã gặp nhau trên cánh đồng ở Nimes gần như là trực diện. Từ chỗ mà
Brownie lao vào dưới bánh xe chevrolet , có thể nhìn thấy rất rõ những dãy
nhà nuôi bò sữa.

Có lần cô nói với Jakub về đề tài này trên ICQ. Thoạt đầu, tất nhiên là mọi
cái anh đều đưa về gien học như thường lệ. Bản đồ gien của chó khác bản
đồ gien người ở mức độ rất nhỏ các nhà thống kê học có thể nói là rất cẩu
thả. Đơn giản là có một nhóm động vật có vú hai chân được gọi là người
trong quá trình tiến hóa đã may mắn gặp được nhiều đột biến đến hơn một
chút. Ở Darwin cũng vậy, trên cái cây nổi tiếng của ông, thì nhánh cây mà
loài chó ngồi trên đó thấp hơn rất nhiều so với cái nhánh mà con người đã
hạ trại với sự ngạo mạn đến thế. Từ cái nhánh cao nhất của mình, họ nhìn
xuống với sự khinh rẻ tất cả mọi thứ ở dưới kia. Họ quá đỗi-tự hào về bản
thân. Bởi, chính họ chứ không phải là một loài cao cấp nào khác đã tiến hóa
xa một cách kỳ lạ như vậy, rằng họ là loại duy nhất biết nói.

Khi đó ở Nimes - và giờ đây cũng vậy - cô chỉ dám chắc duy nhất một điều:
nếu như hành tinh chọn một kịch bản tiến hóa khác, ví dụ như cho tất cả
các loài cùng một số lượng đột biến gien và nếu như loài chó cũng biết nói,
thì chúng sẽ không bao giờ thèm hạ mình đến mức đi chuyện trò với con
người.
Trong câu chuyện về người và chó ấy, tất nhiên là cô đã kể cho Jakub nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.