CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 105

- Nhưng không bao giờ em coi anh có thể trở thành người chồng của em

chứ gì? Đó là điều em muốn nói để anh hiểu phải không?

Trong lúc nói, thỉnh thoảng anh nhìn cô bằng ánh mắt đầy trách móc. Có

một lúc nào đó, ánh mắt của anh gặp ánh mắt thẳng thắn và đầy thiện cảm
của Phrôna, khi đó ý nghĩ sẽ mất cô vĩnh viễn làm cho anh lúng túng.

- Ô, em có nghĩ đến chuyện hôn nhân đấy chứ, nhưng em không tin chắc

lắm. Tại sao vậy? Em khó nói quá. Em thấy ở anh có nhiều đức tính...

Anh muốn tỏ một cử Chỉ để ngắt lời cô nhưng Phrôna vẫn nói tiếp:

- Anh đã làm nẩy nở ở em một tình bạn đậm đà và chân thành, Chỉ như

vậy thôi. Em cũng không muốn gì hơn; tuy nhiên, nếu như tình cảm của em,
có trở nên sâu sắc hơn thì...có Chúa chứng giám, có lẽ em sẽ đón nhận
anh...

- Như kiểu người ta đón nhận một người khách không mời mà đến.

- Tại sao anh lại cứ làm cho câu chuyện của chúng ta trở nên nặng nề

thêm, lẽ ra anh nên tránh cho em, Văng-sơ? Nếu như những lời em nói ra
không vừa tai anh, thì anh tưởng rằng em thích thú làm cho anh đau lòng
sao? Em đã làm cho anh phải phiền lòng, em biết chứ, hơn nữa, em còn biết
rằng khi em từ chối lời cầu hôn của anh là em đã mất một người bạn tuyệt
vời nhất. Song le không phải là em cố ý muốn xa lánh bạn bè.

- Anh hiểu. Em sợ mất cả bạn lẫn người yêu. Tuy nhiên, cả hai cái đó

hoán vị cho nhau một cách dễ dàng. Số phận đã an bài cho anh như vậy, nếu
như anh chẳng còn là gì của em nữa thì cuộc đời anh cũng sẽ chẳng có gì
thay đổi. Thời gian sẽ làm cho nỗi đau dịu bớt. Rồi sẽ có những bạn bè mới,
những khuôn mặt mới, sẽ gặp những chuyện phiêu lưu anh hùng kỳ lạ khác
nữa...

Cô ngắt ngang lời anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.