CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 160

nói lắp bắp trong những tiếng nấc: Em say thế này đây...nhưng không sao,
cái gì cũng có cái tốt.

Trinh nữ vẫn đau buồn da diết:

- Đời ôi là đời! Sao tôi lại như thế này! Lỗi đâu phải tại tôi...thề có trời

đất! Tôi sinh ra ở đâu? Bố tôi là ai? Một kẻ nghiện ngập. Còn mẹ tôi?...Khi
tôi còn bé, có ai nhòm ngó săn sóc gì tôi đâu.

- Cô im đi! Coóc-lít nói như ra lệnh.

Trinh nữ ngẩng đâu lên, mái tóc bù rối của cô làm cho cô có vẻ dữ tợn.

- Người đó là ai vậy? bồ của anh chứ gì, cuộc nào? Cô cười riễu cợt.

Coóc-lít giận tái mặt, anh tiến một bước về phía trinh nữ. Do bản năng

tự vệ, Trinh nữ lấy vòng tay che mặt.

- Xin ông đừng đánh tôi. Cô van xin.

Giận dữ cả với chính mình, Coóe-lít lặng đi để bình tĩnh trở lại rồi mới

nói được.

- Bây giờ mặc áo vào và đi đi. Bước cả đi!

- Anh không xứng đáng là Một người đàn ông!

Trinh nữ lâm bẩm khi chợt nhớ ra rằng cô chẳng việc gì phải sợ anh cả.

Coóc-lít không thèm nghe những lời phản đối ấy tự anh dắt cô ta ra cửa.

Đẩy phụ nữ ra ngoài vào lúc khuya khoắt và thời tiết thế này thật đáng

xấu hổ cho anh. Trinh nữ gào lên và như muốn xỉu ở ngưỡng cửa.

Thôi, em đừng có giận. Giêch Coóc-nen vẫn thản nhiên, nói nhỏ với

Trinh nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.