CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 161

- Chúc cô ngủ ngon! Xin cô thứ lỗi. Coóc-lít nói với Tuyết khi đi ngang

qua mặt anh, anh còn mỉm cười một cách khoan dung với chị ta.

- Anh là đồ tồi! Trinh nữ lại gầm lên

Coóc-lit đóng cửa lại, hết nhìn Bi-xôp, lại nhìn một cách kinh tởm mặt

bàn đầy vết rượu rơi vãi và cốc chén ngổn ngang, sau đó anh gieo mình
xuống giường. Còn Đen thì ngồi chống khuỷu trên bàn, với tẩu thuốc.

Ngọn đèn cạn dầu bắt đầu bốc khói, ánh lửa vật vờ và phút chốc tắt hẳn.

Đen vẫn ngồi, chốc chốc lại nhồi tẩu thuốc và quẹt hết khối que diêm.

- Đen, anh không đi nằm sao? Cuối cùng Coóc-lít phải lên tiếng hỏi.

Đen lầm bầm gì đó, không trả lời.

- Tôi thật sự kinh tởm đã đuổi họ ra ngoài.

- Đúng quá đi chứ!

Hai người cùng yên lặng một lúc lâu. Đen vỗ tàn thuốc ở cái tẩu của anh

ra rồi đứng dậy.

- Anh ngủ chưa? Đen hỏi.

Không thấy trả lời. Thế là anh nhẹ nhàng bước lại gần giường và kéo

chăn đắp cho Coóc-lit đang ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.