CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 166

chưa hề nói với ai nhưng cô nên biết rằng trong cuộc đổ xô đến khu đồi
Pháp để tìm vàng thì Luy-xi là một trong những người đầu tiên được có
phần của mình. Mọi giấy tờ đã làm xong mang tên của cô ta, không ai có
quyền ngăn cản cô ta bán lại khu đất nhượng đó trị giá tối thiểu cũng là nửa
triệu đôla, và với cái gia tài đó cô ta có thể lập lại cuộc đời ở bất cứ nơi nào
cô ta muốn. Bây giờ thì cô lại hoàn toàn có thể nghĩ rằng tôi lấy cô ta là vì
lợi lộc. Phrôna, Luy-xi yêu tôi và tôi cũng hy vọng sẽ đem lại được hạnh
phúc cho cô ấy.

"Chắc cô cũng sẽ nghĩ sâu xa rằng tình cảm của cô ấy đối với tôi sao lại

đột ngột thế chứ gì? tôi xin trả lời cô rằng kể từ khi tôi đến đất nước này, sự
quý mến giữa chúng tôi chỉ có ngày càng tăng lên. Còn Xanh Vanh-xăng
ư?... Sự thực là thế này đây! Luy-xi và tôi đã thỏa thuận với nhau rồi. Cô ấy
hoàn toàn tin rằng gã đàn ông ấy không xứng đáng với những ưu ái mà cô
giành cho hắn ta nên đã làm mọi cách để cô cắt đứt với hắn. Cô không thể
nào đoán nổi cô ấy đã khinh mạn hắn đến mức độ nào. Tôi đã bảo cô ấy
rằng vì cô chưa biết cái tính ương ngạnh của họ nhà Oen-sư đấy thôi nhưng
sau đó thì cô ấy đã nhận thấy. Đó là những điều tôi muốn nói với cô.

- Đại tá, còn bản thân ông thì ông nghĩ thế nào về Xanh Vanh-xăng?

- Thẳng thắn mà nói, tôi cũng nghĩ như Luy-xi. Nhưng cái đó không

thành vấn đề. Bây giờ, khi cô đã rõ mọi chuyện rồi thì từ nay trở đi đối với
vợ tôi, cô sẽ có thái độ ra sao?

Không đáp lại câu hỏi của ông đại tá, Phrôna quay lại chỗ mấy người

đang đứng đợi. Luy-xi dò xét trên gương mặt Phrôna.

- Ông đại tá nói gì với cô...

- Ông ấy bảo tôi rằng tôi là người ngu ngốc và tôi thấy ông ấy đã có lý.

o O o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.