CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 167

- Chừng nào chúng tôi còn sống ở Klông-đai đây thì chúng tôi sẽ sống

một cuộc đời ẩn dật. Luy-xi nói với Phrôna.

Nhưng ông Gia-côp Oen-sơ không tán thành, ông hướng về viên đại úy

A-lêch-xăng-đơ nói..

- Tôi hy vọng rằng ông sẽ không để họ sống ẩn dật. Viên đại úy đáp lại

rằng ông ta không có thói quen bỏ rơi bạn bè.

Bà Xô-vin là người đầu tiên phản ứng dữ dội nhất, bà ta tập hợp giới

phụ nữ dưới ngọn cờ của mình và tỏ ra rất kênh kiệu, khinh người.

Ngoài Phrôna ra, Luy-xi không chơi bời đi lại với ai. Còn ông Gia-côp

Oen-sơ bình nhật chẳng mấy khi bước ra khỏi nhà nhưng bây giờ lại rất hay
đến chơi tối ở nhà đại tá Tơ-rit-ta-nê. Và ông cũng không Chỉ đến một
mình. Dọc đường nếu có gặp ai, ông làm như vô tình hỏi, với một ánh mắt
xúi giục ẩn dưới cặp lông mày rậm: "Thế nào, không có dự định gì tối nay
chứ? không hả? Vậy thì đi với tôi", rồi với cái vẻ hồn nhiên như cừu non,
ông dẫn khách đi. Các vị này đều có vợ cả nên đều phải khai với vợ nơi lui
tới của mình, thế là dần dần sự chia rẽ bắt đầu nẩy mầm trong hàng ngũ rất
kiên định của phe đối lập là phía mấy bà.

Tại nhà ông Tơ-rit-ta-nê, khách không uống nước sắc thay thế cho trà và

câu chuyên vẫn diễn ra vui vẻ, rôm rả; bởi thế cho nên các ông kỹ sư, các
nhà báo, những nhà quý tộc có máu phiêu lãng cũng như những ông vua
vàng của Klông-đai đều nhộn nhịp ngựa xe hướng về nơi ở của gia đình ông
Tơ-rit-ta-nê.

Kết quả đáng phàn nàn duy nhất của thành tích ngoại giao do vợ chồng

ông đại tá Tơ-rit-ta-nê đạt được đó làm cho cuộc sống của bà Xô-vin cùng
với mấy phu nhân khác nữa của thành phố Đao-sơn này càng đơn điệu hơn.
Nhưng mấy bà này chẳng mấy nỗi cũng mất lòng tin vào một số câu châm
ngôn sai trái và hủ lậu. Vả lại, xem như đại úy Alêchxăngđơ, quan chức số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.