CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 180

- Thì bố đã về tới đây đó thôi. Nào ta đi ăn ngay đi. Ông Gia côp Oen-sơ

cười nói thêm. Bây giờ không còn gì nguy hiểm nữa.

- Có chuyện gì thế bố?

- Sông Sti-oa đang lúc băng tan hoàn toàn nên thả những khối băng trôi

về hạ nguồn sông-I-U-Kông. ở ngoài kia bố nghe rõ những chuyển động đó.

- Ôi! Phải rồi. Đáng sợ quá!... thật đáng sợ - ông nam tước nhắc lại. Còn

con người khốn khổ kia, như thế nghĩa là chúng ta không thể cứu được anh
ta rồi.

- Chưa phải là đã mất-hết hi vọng. Ăn xong ta sẽ cho chó đi sang đó.

Nào Phrôna, mau lên!

Lũ chó cũng không thành công hơn. Tuy ông Gia cốp Oen-sơ đã chọn

những con chó đầu đàn được coi là thông minh nhất, cho chúng mang
những túi đồ ăn và dẫn chúng đi khỏi bờ một quãng. Nhưng chúng không
hiểu ý định của ông khi chúng mò về thì ông và mọi người lại hò hét đánh
đuổi chúng đi làm cho chúng hoảng hốt đành phải quay đi nhưng giơ bàn
chân cóng lạnh của chúng lên, rên rỉ thảm thiết, và vẫn quay đầu về phía bờ.

- Chúng chưa bao giờ phải làm việc này, nên chúng không hiểu. Chỉ cần

một con dám đi thì những con khác sẽ theo ngay và mọi việc sẽ trôi chảy.
Nào, Xúc! Miriam! Tiến lên. Chủ yếu là phải làm sao có được một con đầu
tiên dám vượt qua sông!

Cuối cùng thì ông Gia côp Oen-sơ đã làm được cho con Miriam biết lần

theo những vết chân của ông và nam tước Cu-béc-Tanh để lại, con Miriam
là con chó cái đầu đàn của bầy chó kéo xe của Phrôna. Nó tiến lên một cách
hùng dũng, có lúc làm vỡ lớp băng và sụt xuống nhưng vẫn tiếp tục bơi đi,
đến khi nó tới được tận chỗ hai người đã quay lại thì nó tỏ ra do dự, ngồi
nghỉ, không đi nữa. Lát sau nó đi về một hướng khác rồi đổ bộ lên một hòn
đảo nhỏ chơ vơ ở phía thượng lưu của con sông mà chủ nó đang đứng. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.