CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 181

một tiếng sau thì thấy nó quay về nơi cắm lều, không còn túi đô ăn nữa.
Ông Gia cốp Oen-sơ bèn phái tiếp hai con chó nữa đi nhưng hai con này
không chịu tiến lên mà còn tranh cướp túi đồ ăn mang theo của nhau, thế là
đành phải gọi chúng quay trở lại và không cho đi nữa.

Suốt cả buổi chiều, những tiếng ì ầm vẫn mỗi lúc một nhiều hơn, đến

buổi tối thì rền rền liên tục. Nhưng đến gần sáng thì dứt hẳn. Mực nước
sông dâng lên đến hai mét và một vài chỗ lớp băng trên mặt sông bắt đầu
nứt rạn.

- Nước dâng lên là do các tảng băng chồng chất nhau ở giữa các đảo và

ở cửa sông Sti-oa. Ông Gia côp Oen-sơn giải thích. Khi nào băng tan,
những tảng này bị trôi đi và nước sẽ hạ xuống.

- Rồi thì làm sao? Ông nam tước vui hẳn lên.

- Thì chiếc Bi-du của ông sẽ lại được trôi trên sông chứ sao.

Khi trời sáng rõ, họ lại quan Sát phía bờ đối diện, để xem người gặp nạn

đó ra sao rồi: Anh ta vẫn ở nguyên chỗ cũ như hôm trước và khi họ bắn
mấy phát súng, anh ta vẫn giơ tay lên đáp lại.

- Băng chưa tan thì ta chưa lam được gì cả. Ông nam tước, khi nào băng

tan rồi thì ta sẽ lên chiếc Bi-du và sẽ đi cứu người gặp nạn kia. Xanh Vanh-
xăng, anh nên đi lấy chăn của anh đi và ngủ lại đây tối nay. Ta mới Chỉ có 3
tay chèo, Mắc Phéc-Sơn chắc thế nào cũng giúp ta một tay.

- Tôi có ngủ lại đây cũng chẳng được việc gì. Gã nhà báo vội đáp. Lạch

sông đã đóng băng thành khối, ngay sáng sớm mai tôi sẽ trở dậy.

- Còn tôi thì sao? Ông nam tước vội hỏi.

- Ông chưa qua lớp vỡ lòng về chèo thuyền. Phrôna cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.