CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 184

đựng được một áp lực nào đấy thôi. Nếu các khối băng cứ bị tắt nghẽn mãi
ở đấy thì sức nặng của chúng sẽ kéo phăng những đảo kia trôi về phía sông
I-Ư-Kông và dòng sông này sẽ lại chảy ào ào. Nhưng bây giờ tôi phải đi
ngay đây. Nhà chúng tôi ở vào chỗ khu đất trũng, nên nhà thế nào cũng bị
ngập nước. Tôi phải đi giúp anh Coóc-lit và Mắc Phóc-Sơn đưa lương thực
lên chỗ an toàn.

- Anh báo cho Mắc Phóc-Sơn chuẩn bị sẵn sàng khi nào gọi thì đi nhé!

Ông Gia-Cốp Oen-Sơ gọi với theo Đen Bi—Xốp, Xanh Văng—xanh sắp
đến rồi. Ông nói với con gái.

Ông nam tước đi chân đất run cập cập, rút đồng hồ ra xem.

- Ba giờ kém mười rồi!

- Ông đi giầy vào ngay đi, còn kịp. Phrôna khuyên ông ta.

- Ngộ lỡ không xem được cái cảnh băng tan hùng vĩ này thì tôi đến ân

hận suốt đời mất.

Chợt người ta nghe thấy tiếng răng rắc. Mặt băng bắt đầu chuyển động,

một sự chuyển động chậm chạp, rất chậm chạp, các khối lớn vẫn san sát
nhau đến mức không một giọt nước nào bắn lên được. Người ta loáng
thoáng nghe như có một thứ âm thanh rì rầm, ken két.

- Tôi chờ đợi một cái gì đó quan trọng hơn cơ. Thế này thì chán quá.

Giận dữ, ông nam tước giơ nắm đấm về phía sông. Ông Gia-Cốp Oen-

Sơ quay đi chỗ khác để dấu một nụ cười hóm hỉnh.

- Đây là tất cả những cái ông cho tôi xem đấy ư? Này, tôi chẳng thấy sợ

chút nào, dòng sông I-U-Kông của ông cả!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.