CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 189

Ông nhìn chằm chằm vào cô và cuối cùng ông đã hiểu tầm quan trọng

của giả thuyết ấy. Mặt ông đỏ lên, ông thở hổn hển và ngửa mắt lên trời.
Hồi ông vung tay Chỉ bao quát cả đảo:

- Trong trường hợp đó thì cả cô, cả tôi, cả lều trại, thuyền bè, nhà cửa,

cây cối và con thuyền Bi-du của tôi nữa đều sẽ bị cuốn đi sạch!

Phrôna gật đầu.

- Thật đáng tiếc...

- Sao lại đáng tiếc? Ngược lại, cảnh tượng đó sẽ rất tuyệt chứ!

- Không, không, thưa ông nam tước. Ý tôi muốn nói: thật đáng tiếc ông

không phải là một người thuộc dòng giống Ănglô-xắc xông. Chúng tôi sẽ
rất tự hào về ông.

- Còn cô thì sao, cô Phrôna, cô cũng sẽ làm vẻ vang cho dân tộc Pháp!

- Quý vị chọn thật đúng lúc để mà tâng bốc lẫn nhau. Đen Bi-xôp riễu

cợt hai người. (Anh ta lại bỏ đi ngay, cũng bất chợt như khi anh ta đến).
Hoạt động đi, quý vị. Quý vị nên đến giúp chúng tôi đưa những người ốm ở
nhà kia ra thì hơn. Chúng tôi đang cần quý vị giúp đấy. Và việc này không
lề mề được đâu. Anh ta nói thế rồi biến mất sau rặng cây.

Nước sông vẫn dâng lên, khi hai người bỏ chỗ cao ráo ấy mà đi thì nước

đã ngập đến mắt cá chân.

Trong lúc chạy họ gặp một chiếc thuyền trên đó chồng chất nào lều bạt,

nào xe trượt, nào chó và cả 3 gã Chê-cha-kết Con thuyền sắp đụng phải một
khối băng.

- Tránh xa ra! Các anh điên đấy à! Ông Gia côp Oen-sơ hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.