CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 191

- Chẳng có thuốc nào trị được bệnh Scorout-bút đâu. Đen đáp, thẳng

thừng. Ta chỉ có thể cho họ được vài củ khoai tây sống thôi thế nào bây giờ,
cô Phrôna, cô định làm cái gì ở đây? Cô lên phía ngọn đồi nhỏ kia mà hong
chân cho khô đi.

Sau một tiếng nứt rất to, nghe chói tai, cả khối băng ngăn dòng sông vỡ

ra, làm tung tóe nước đục ngầu khắp tứ phía. Một tảng băng chừng 50 tấn
văng tới tận cửa ngôi nhà nhỏ, một mảnh nhỏ của tảng băng bắn vào góc
nhà làm rung chuyển cả ngôi nhà. Nam tước Cu-béc-Tanh và ông Gia côp
Oen-sơ chạy ra cửa và Phrôna nghe thấy ông nam tước nói với cô một câu
làm cho bố cô phải bật cười vui vẻ mặc dù tình thế bi đát lúc đó:

- Xin mời ông ra trước, ông Oen-sơ!

Ông nam tước người Pháp phải cố lách mãi mới ra khỏi được khe giữa

tảng băng và bức tường làm bằng những thân gỗ.

- Này Bin nếu cái đập chắn phía dưới kia còn lâu mới đổ thì chúng ta

făng teo hết. Anh chàng ôm khư khư cái hộp thuốc lá nói với bạn. - Chắc
chắn nó chưa đổ đâu. Ở Mulatô, tớ đã nhìn thay toàn bộ đảo Bi-xi bị quét
sạch như sàn nhà bếp của bà bô tớ, cũng trong những hoàn cảnh như thế
này.

Mấy người nam giới chạy về phía đồi nơi Phrôna đang trú.

- Ta không thể bỏ hai anh chàng đáng thương kia được. Nào Coóc-lít, ta

khiêng họ vào nhà của anh đi. Ông Gia côp Oen-sơ nói.

Nói thế rồi làm ngay, ông Gia cốp Oen-sơ leo lên mái nhà nơi đặt người

ốm và quan sát cái đập ngăn phía hạ lưu, sau đó ông khoát tay.

- Băng đang vỡ; dòng sông bắt đầu chuyển động kia rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.