CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 217

Bức tường đá băng đổ xuống ở chỗ đó nên Bi-xốp phải lùi lại để tránh.

- Xuống dưới nữa. Coóc-lít nói.

Phrôna không thốt nổi nên lời, cô gật đầu tỏ ý hiểu.

Bằng những động tác vội vã và nhịp nhàng, họ chạy trốn ngay dưới bức

tường đá băng lấp lánh để tìm một góc nào đó mà ghé thuyền vào nhưng
tìm mãi cũng không được nên họ đành phải cho thuyền trôi xuôi dòng dục
theo đảo, họ vừa đi qua chỗ nào thì chỗ đó bờ đá sụt xuống ngay sau họ.

Khi đi qua cái eo giữa đao chia cách và đảo Ru-bô thì con thuyền như bị

cuốn hút vào một khe mít của bức tường đá băng con thuyền bi-du trôi tuột
vào khe nứt dó, mủi thuyền nhấc bông lên và mắc cạn trên một mặt băng
nghiêng nghiêng.

Cả ba người cùng nhẩy ra khỏi thuyền, trong khi Coóc-lít và Phrôna

nắm giữ lấy thuyền để nó khỏi rơi xuống sông thì Tômy ở phía trước chỉ lo
chạy cho thoát thân; nếu gã không bị trượt chân thì gã đã thoát được. Gã
vừa mới nhỏm dậy thì lại trượt và ngã lần nữa. Coóc -lít lúc đó đang kéo
đằng mủi thuyền bèn đá cho gã mấy cái. Tômy đứng dậy được và bám vào
mạn thuyền.

Thêm sức nặng của Tômy bám vào làm cho Coóc-lít và Phrôna đã mệt

rã rời lại càng mệt thêm không kéo nổi chiếc thuyền nữa. Văng-sơ ra lệnh
cho gã buông ra thì gã lại càng bám chặt hơn nữa và, còn quay lại nhìn anh
bằng bộ mặt hốt hoảng của kẻ chết đuối. Bức tường đá băng vẫn de dọa sập
xuống. Trong nỗi thất vọng cùng cực, hai người lại cố kéo con thuyền một
lần nữa nhưng sức nặng của Tômy làm tê liệt mọi cố gắng của họ, họ khuỵu
cả gối xuống.

Đột nhiên Măc Phéc-sơn do quá sợ bật ra tiếng cười điên dại: "Đến nước

này là cùng rồi!" gã hét lên và cứ thế cười sằng sặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.