CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 77

mấy cái gối trên đi-văng.

- Nạn đói thế nào rồi? Coóc-lít hỏi. Hội từ thiện có nghĩ đến việc tổ chức

cứu tế không?

- Vì ông thân sinh ra cô Oen-sơ đây đã lường trước tất cả rồi. Không cần

phải cầu cứu đến hội từ thiện nữa. Ông cụ đã làm cho mọi người hết hồn
bằng cách đe dọa có nạn đói đến nỗi 3 ngàn người đã lao xuống mặt sông
đóng băng mà ra đi và 3 ngàn người nữa cũng đã chuồn mất cho nên cơn
khủng hoảng đã dịu xuống rõ rệt. Cụ Oen-sơ nhà ta đã dự đoán đúng: ai
cũng hi vọng giá cả tăng lên nên đã vơ vét hết lương thực, vì thế họ đã gieo
hoảng loạn ở những người không dư dật lắm và những người này đã ra đi
về phía vùng Nước mặn, mang theo cả đàn chó của họ. Rồi anh chị xem tôi
nói có đúng không, việc đầu cơ tốt nhất lúc này là chó. Đến mùa xuân, khi
việc vận chuyển hàng trở lại bình thường thì chó sẽ cực kỳ đắt. Tôi đã kén
được một trăm con chó và mỗi con chắc sẽ đem lợi lại cho đến 100 đôla.

- Ông tin như thế?

- Chứ sao! Tôi nói nhỏ cho anh chị biết. Tuần sau tôi sẽ phái hai gã

thanh niên đi về xuôi để cố mua 100 con chó tốt nhất. Tôi biết rõ việc tôi
làm. Tôi đã lê la ở cái đất này quá lâu rồi nên tôi không thể gặp những
chuyện bất ngờ.

Phrôna phá lên cười:

- Thế mà ông lại vấp phải chuyện đường, ông Đa-vơ.

- Ô! Không phải đâu! Lão cười gượng, đáp lại. Nhân tiện, tôi nhớ đến

chuyện này. Tôi đang có trong tay một tờ báo, mới chỉ cách đây có 4 tuần:
thời báo Xít-tơn.

- Phải chăng là Hoa Kỳ và Tây Ban Nha đã...?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.