CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 86

nữa ở Enđôrađô. Cửa nhà tôi lúc nào cũng rộng mở. Anh cứ việc đến và
muốn nghỉ lại bao lâu cũng được. Tôi xin lỗi phải chia tay với anh ngay thế
này, vì tôi phải vòng qua quán rượu để thu nợ... món nợ những chén đường
cô Phrôna sẽ cho anh biết chuyện.

- Ông Xanh Vanh-xăng, ông thật sự là một người tiên phong của xứ sở

này. Phrôna trở lại câu chuyện mà cô quan tâm, sau khi đã kể vắn tắt cho
khách nghe những khó khăn của ông Hac nây trong việc tìm kiếm đường -
cách đây 9 năm, xứ sở này hẳn phải là một nơi hoang vu thực sự... và tôi
nghe nói rằng ông đã đi khắp đó đây vào thời kỳ đó. Kể cho tôi nghe đi nào.

Grôgôry Xanh Vanh-xăng nhún vai:

- Tôi chẳng có mấy chuyện để mà nói! Đoạn đời đó của tôi là một thất

bại thảm hại. Tôi chẳng có gì để mà tự hào bởi vì có biết bao nhiêu điều
chẳng hay hớm gì.

- Dù sao cũng cứ kể đi, chuyện đó sẽ làm cho tôi vui thích. Kinh nghiệm

cuộc sống của ông chắc chắn sẽ làm cho sinh hoạt hàng ngày ở đây bớt đơn
điệu. Ông cho rằng đó là một thất bại nhưng dù thế nào chăng nữa thì ông
cũng đã dự định gì rồi chứ. Vậy ông đã thử làm những gì rồi?

Xanh Vanh-xăng rất hài lòng vì đã khêu gợi được sự chú ý của cô gái.

- Vì cô muốn nghe cho nên tôi sẽ nói vắn tắt vài câu để cô biết về những

chuyên phiêu lưu của tôi. Tôi ấp ủ một ý định điên rồ là khám phá ra một
con đường mới đi vòng quanh trái đất, và do lòng yêu khoa học và yêu nghề
phóng viên của tôi, tôi đã quyết định vượt qua vùng Alatka rồi qua eo biển
Bê-rinh trên mặt sông để đi sang Âu châu bằng con đường đi qua Sibêri bắc
cực. Một quyết tâm tuyệt vời, vì phần lớn những miền phải đi qua đều còn
hoang dã, chưa ai đi tới. (Nhưng bất hạnh cho tôi! Tôi đã thất bại sau khi đã
vượt qua eo biển... tất cả chỉ do thiếu sót của Ta-mec-lăng Tôi xin vịn vào
lý do đó để miễn phải nói nốt câu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.