CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 88

- Ôi, cái ông tướng này! Ông cứ lấp lửng mãi làm cho chúng tôi đến

điên cả ruột, có phải không cô Phrôna? Kể cho chúng tôi nghe về nữ chúa
có làn da xoa mỡ đi!

Bà vợ ông canh sát trưởng thành phố vàng nhìn chòng chọc vào Xanh

Vanh-xăng bằng ánh mắt rừng rực. Xanh Vanh-xăng đưa mắt thăm dò ý
Phrôna và thấy cô có vẻ chú ý đến câu chuyện hắn kể nên hắn hào hứng kể
tiếp:

- Dân sống ở ven biển là những người dân Ét-ski-mô, một dân tộc sống

hạnh phúc và hiền hòa, người ta gọi họ là "U-ki-li-ông" hay những người
của biển. Tôi mua chó và lương thực của họ, họ tiếp đãi tôi rất ân cần.
Nhưng họ phải sống dưới sự đô hộ của những người "Nội Mông" hay còn
gọi là những người ở bên trong lục địa, được mệnh danh là những người
của đồng nội. Những người nội Mông này thừa kế được đầy đủ dũng khí
man rợ và hung hãn của dân tộc Mông Cổ, nên họ vô cùng tàn bạo. Ngay
khi tôi vừa đi khỏi miền duyên hải là sa vào tay họ, bị cướp đoạt hết hành
trang và bị bắt làm nô lệ.

- Trong những người Nội Mông không có người Nga hay sao? Bà Xơ-

vin hỏi.

- Người Nga? Trong số những người Nội Mông ư? (Xanh Vanh-xăng bật

cười về câu hỏi đó). Về mặt địa dư thì họ là một bộ phận trong lãnh thổ của
Sa Hoàng nhưng không có liên quan gì về chính trị, chắc chắn là họ còn
chưa bao giờ nghe nói đến tên của vị hoàng đế này. Bà đừng quên rằng
miền đông-bắc của Xi-bê-ri chui tọt hẳn vào bóng tối của bắc cực: đó là
một vùng đất chưa ai biết tới, ít ai dám liều mạng lần mò tới và cũng chưa
bao giờ có ai thoát ra mà quay về được...

- Ông chứ còn ai nữa?...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.