CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 106

Ông sắp rời nàng để báo tin quan trọng cho bà nghị biết, và để
tiếp xúc với những nhân vật quan trọng của đảng ông trong
nghị trường. Ông nói, trước khi từ giã nàng:

— Còn một chuyện này, anh cần nói cho em biết, là sau khi

làm lễ thành hôn, anh sẽ bắt em nghỉ việc. Địa vị của người vợ
là ở trong nhà. Và cái nguyên tắt bất di bất dịch của anh là:
người đàn bà có chồng phải để cho chồng nuôi.

Nàng không muốn cải lại cái nguyên tắc của ông; nhưng

nàng không khỏi thấy là kỳ cục một thanh niên khỏe mạnh, bô
trai, hằng ngày lại cứ đi lòng dòng hết tiệm này đến tiệm khác,
uốn éo cái đít để ca tụng những mẫu hàng mới ra. Nàng nói,
trong khi đưa ông ra cửa:

— Em sẽ chìu theo ý cục cưng của em.
Ông nghị rất vừa ý về kết quả cuộc điều tra, và lễ cưới cử

hành vào sáng chủ nhật ngay sau khi các giấy tờ hợp lệ đã đầy
đủ. Ông Le Sueur, Tổng trưởng bộ Nội vụ và bà Saladin là hai
nhân chứng, chú rể là một thanh niên có thân hình cao thon,
cái mũi thẳng, hai mắt xinh và đầu tóc dợn sóng chải vuốt ra
phía sau. Chàng có dáng dấp một nhà quần vợt hơn là một
quảng cáo viên hàng lụa. Ông thị trưởng, kích thích bởi sự hiện
diện trọng thể của ông Tổng trưởng Nội vụ, và đúng theo thủ
tục nước Pháp, đã đọc một bài diễn văn thực hùng hồn. Ông mở
đầu bằng cách nói với cặp tân hôn những điều mà họ đã biết
quá rõ. Ông cho chú rể biết chú là con một gia đình lương thiện
và có nghề nghiệp đứng đắn. Ông khen chú đã biết lo lập gia
đình vào cái tuổi mà những thanh niên khác chỉ nghĩ đến ăn
chơi.

Ông nhắc cho cô dâu nhớ cô là con gái của một vị anh hùng

chiến sĩ của trận đại chiến, mà những vết thương hiển hách đã
được đền bù xứng đáng bằng việc cấp cho ông khai thác một
sạp bán thuốc hút, ông cũng nói cho cô biết cô có nghề nghiệp
đứng đắn từ khi cô mới bước chân đến Paris, làm ở một tiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.