CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 197

— Chờ đã! Tôi biết cái tên Richard Angeli đó! Tôi mới vừa nghe nhắc

đến nó.

Tôi lục tìm trong ký ức, nhưng bộ não của tôi như thể đã bị mọt ruỗng.
— Nhân vụ gì?
— Tôi không rõ nữa. Rồi tôi sẽ nhớ ra. Còn ông, cái tên đó không có ý

nghĩa gì với ông sao?

— Không, tôi chưa từng gặp hắn. Nhưng theo như tôi hiểu, gã đó đã

có một sự nghiệp xán lạn. Gần bốn mươi tuổi mà đã có những chiến công
đáng khen ngợi. Chắc là một tay cớm giỏi. Không phải ngẫu nhiên mà lên
được chức đại úy đội chống các băng nhóm tội phạm. Nhất là ở…

Tôi nhảy bật khỏi ghế, và theo đà phấn khích, giằng lấy cuốn sách từ

tay con trai.

Ngạc nhiên, Théo òa khóc nức nở và trốn vào vòng tay Marc. Tôi

cuống cuồng lật trang cho đến khi tìm thấy những dòng chữ viết vội khi
đang ngồi taxi trên đường ra sân bay.

— Tôi biết Richard Angeli là ai rồi! tôi vừa nói vừa cho Caradec xem

cuốn sách. Đó là bạn trai cũ của Marlène Delatour. Tay cảnh sát trẻ tuổi của
đội Trọng án Bordeaux đã tham gia vào vụ Carlyle năm 2005.

Caradec tiếp nhận thông tin rồi đưa ra một giả thiết.
— Thế nếu là anh ta thì sao?
— Anh ta?
— Viên thám tử mà Joyce đã bí mật thuê. Còn gì tốt hơn là một cảnh

sát Pháp trực tiếp tham gia vụ án để có thể tiếp cận toàn bộ thông tin và tiến
hành những điều tra bổ sung?

Kịch bản đó cũng không phải là vô lý. Tôi cố gắng hình dung Joyce bí

mật thuê tay cảnh sát trẻ tuổi đầy triển vọng đó. Nhưng thông qua trung
gian nào? Và trong khi cuộc điều tra hồi đó không mang lại kết quả gì, tại
sao bây giờ chúng tôi lại thấy bóng dáng của Angeli và gã trung úy đệ tử
Stéphane Lacoste?

Hello, Theo, how are you, adorable young boy?

[21]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.