CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 119

không thể từ bỏ. Chúng ta cùng chia sẻ anh ấy thì đã sao? Một khi người hư
hỏng chính là phụ nữ. Có lẽ cậu tưởng rằng về phía anh ấy, anh ấy sẽ thấy
ngại ư? Với lại, ở thế hệ chúng ta, ngày nay ai còn chơi theo kiểu độc chiếm
nữa?

- Tớ thì có đấy!

- Thật sao?

May cụp mắt xuống, bị giày vò bởi những mâu thuẫn ngay trong lòng

cô.

- Này, đừng có bảo tớ là cậu yêu anh ấy đấy nhé, tớ sẽ không tin cậu

đâu, – Sally-Anne nói tiếp. – Tốt hơn hết hãy bảo tớ là anh ấy khiến cậu
sung sướng…

- Cậu im đi, Sally, tớ không muốn nghe những bài giảng đạo đức của

cậu. Tớ không phải là một nữ thánh, tớ đang làm quen với những thói quen
của thời đại chúng ta, nhưng không vì thế mà tớ tán đồng với chúng, và
trong hai chúng ta, tớ mới là người tiến bộ hơn, bởi vì tớ vẫn còn muốn tin
vào tình yêu vĩ đại.

- Nhưng hãy nói để tớ yên tâm, tình yêu vĩ đại đó không phải là với

Keith đấy chứ? Anh ấy là một người tình tốt, biết quan tâm đến khoái cảm
của đối tác, và tớ công nhận với cậu, người như anh ấy không dễ kiếm. Đó
chính là điều khiến cậu bị quyến rũ ở anh ấy, thế thôi, nói theo cách ưa thích
của cậu. Bây giờ, chúng ta nên dừng cuộc cãi vã không đáng có này và cùng
ăn trưa chăng? Tớ mời cậu đến Sailor’s Café. Đó là một nhà hàng chuyên
món hàu mới mở trên cảng, sáng nào cũng có hàu được chở từ Maine đến,
và chúng rất tươi ngon.

- Đó chính là nơi hai người đã ăn tối hôm qua đúng không?

Sally-Anne vừa nhíu mày vừa bĩu môi.

- Chết tiệt, tớ quên mất là tớ có hẹn với em trai tớ. Nếu cậu vẫn còn quý

tớ, hãy cứu vớt tớ và đến ngồi cùng tớ. Không có gì khiến tớ chán ngán bằng
việc phải ngồi cùng nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.