CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 165

Tôi quyết định đến Sailor’s Café sớm hơn giờ hẹn một chút. Như thế,

tôi sẽ có thể bắt gặp người đàn ông hoặc người phụ nữ ấy đẩy cửa nhà hàng
vào giờ hẹn.

* * *

Vừa bước vào, tôi vừa trang nghiêm thông báo với nữ nhân viên phục

vụ là tôi ăn tối cùng một người nữa.

- Cô đã đặt bàn chưa?

Tôi luôn cố để khỏi mỉm cười mỗi khi có người hỏi tôi đã đặt bàn chưa,

trong khi nửa phòng ăn vẫn còn trống.

- Chưa, theo tôi biết thì chưa, – tôi thận trọng trả lời.

- Xin cho biết tên cô?

- Eleanor-Rigby.

- Nhưng bàn của cô đã sẵn sàng rồi, – cô ta bảo tôi.

Câu nói đó khiến máu tôi đông lại.

Cô ta xem sơ đồ phòng rồi dẫn tôi đến bàn đã đặt. Tôi thích một bàn

khác nằm thẳng trục với cánh cửa hơn. Ít ra, tôi cũng đã chống lại những kế
hoạch của kẻ đang dàn xếp cuộc đời mình một cách hơi thái quá thời gian
gần đây. Tôi chỉ còn phải rình chờ người sắp đến ngồi vào bàn đã được dành
cho tôi. Khi đó tôi sẽ quyết định phải làm gì.

Tôi ngồi vào bàn và gọi một ly Pimm’s. Dù ở bất cứ nơi nào trên thế

giới này, tôi cũng vẫn là người Anh.

Một cặp đôi bước vào lúc 18 giờ 55. Hẳn đây là lần hẹn hò đầu tiên,

bởi cả người này lẫn người kia đều tỏ ra không mấy thoải mái. Lúc 18 giờ
57, hai cô gái trẻ không có vẻ gì là đang ấp ủ một âm mưu đến trước quầy.
Nhưng vào lúc 19 giờ, thì chẳng có ai hết… Lúc 19 giờ 10, người đàn ông
tôi đã gặp trong sảnh khách sạn hổn hển đi đến trước mặt nữ nhân viên phục
vụ. Lần này trông trang trọng hơn một chút. Anh ta bỏ vạt áo sơ mi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.