CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 104

“À, đó là từ để chỉ những người phụ nữ xinh đẹp”

Con bé cau mày, mím môi đầy tức giận. “Tôi không bị ngu. Tôi biết BPD

là gì. Thần kinh của tôi hoàn toàn bình thường. Thêm nữa không cần phải
ra vẻ nịnh nọt tôi, tôi biết là ngài không hề nghĩ như thế. Và giờ thì biến ra
khỏi nhà tôi ngay trước khi tôi gọi cảnh sát.”

Tôi khá ấn tượng. Quả là một cô gái thông minh nhưng quá nóng nảy.

“Tôi sẽ đi ngay khi cô nói cho tôi biết Jade đang ở đâu.”

“Ồ, thưa ngài, chị ấy đã đi tới châu Á để nghỉ ngơi rồi và còn lâu mới

quay lại. Ngài sẽ không có cơ hội được gặp chị ấy nữa đâu. Chị ấy đã tới đó
để đoàn tụ với trúc mã của chị ấy rồi.”

Trái tim tôi chợt nhói lên một cái khi tôi nghĩ tới việc Jade cùng một

người đàn ông khác. M* kiếp! Ai thèm quan tâm cơ chứ! Tôi không cần cô
ấy, tôi chỉ muốn café của cô ấy thôi.

Nhưng có lẽ con bé này đang nói dối. Jade sẽ không đời nào bỏ gia đình

cô ấy ở lại. Cô ấy là trụ cột của cả gia đình. Cả cô chuột nhắt bé bỏng này
cũng phải sống dựa vào cô ấy.

“Ồ, tệ thật. Hãy nói với Jade tới gặp tôi ngay bằng không tôi sẽ bắt cô ấy

lại đấy. Cái tách mà cô ấy đã làm vỡ đáng giá cả một gia tài. Đó là loại tách
được sản xuất từ thời Minh tới giờ, vô cùng quý hiếm. Tôi chắc là cô không
muốn chị gái củng mình đón Giáng sinh trong tù đâu nhỉ.”

Sự tức giận trên gương mặt con bé nhanh chóng đổi sang sợ hãi “K…

Không…”

“Vậy thì hãy ngoan ngoãn nhắn cho cô ấy rằng tôi đã ghé qua. Cô ấy có

24 giờ đồng hồ để tới gặp tôi. Chậm một tích tắc thôi tôi cũng sẽ không bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.