CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 112

khác hẳn với những khuôn mặt chát đầy phấn, lông mi giả giày cộp cùng bộ
tóc nhuộm đủ thứ màu.

Hoặc có lẽ bởi mùi nước hoa của cô ấy. Nó có mùi như hương vani vậy,

vồ cùng ngọt ngào, tươi mới và êm dịu. Một mùi hương mà tôi không hề để
ý tới trong suốt 6 tháng qua.

Tôi bước vào văn phòng của mình, hít thở sâu. Điều này chưa bao giờ

xảy ra, sự có mặt của một người lại ảnh hưởng sâu sắc tới tôi như vậy. Cảm
giác phấn khích vì được gặp cô ấy một lần nữa khiến mọi cảm xúc của tôi
như sống lại, khiến trái tim tôi đập liên hồi.

Điều gì đã xảy ra với tôi thế này? Cô ấy chỉ là một người phụ nữ thôi mà.

Nhưng điều khiến tôi đang phát điên lên chính là việc tôi đã đe dọa Jade

để cô ấy đến gặp tôi hôm nay. Thật ngu ngốc. Cô ấy không cho tôi lựa chọn
nào khác. Cố ấy không trả lời điện thoại và cũng cứng đầu không chịu nhân
lời quay lại làm việc cho tôi. Yeah, tôi không còn cách nào khác nữa, tôi vô
cùng lo sợ rằng cô ấy sẽ thật sự từ chối lời đề nghị của tôi.

Suy nghĩ về chuyện đe dọa cô ấy bằng chiếc tách từ thời Minh đột nhiên

xuất hiện trong đầu tôi. Tôi không hiểu được vì sao tôi lại nghĩ ra cái điều
ngu ngốc ấy. Tôi thậm chí còn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên trước chính
những suy nghĩ của mình. Tôi nóng lòng muốn biết Jade đang ở đâu và cô
em gái “cứng đầu” của cô ấy thì hoàn toàn không chịu hợp tác.

M* nó! Tôi đã đẽ dọa cô ấy về vụ chiếc tách chỉ đáng giá chưa tới 1 đô la

và giờ thì cô ấy đang ở đây, lo sợ về việc đã đánh vỡ một chiếc tách cổ từ
thời Minh của Trung Quốc.

Tôi cảm thấy hơi tội lỗi vì đã đe dọa cô ấy nhưng ít nhất thì cô ấy cũng

đã ở đây. Đấy là điều duy nhất khiến tôi cảm thấy được an ủi.

Tôi bước về phía bàn làm việc và ngồi xuống, lấy điện thoại ra bấm số.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.