CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 136

“Yeah… yeah… Tôi ổn.” Anh nói trong lúc cố gắng để chui vào trong

chăn.

Tôi lấy chăn bông ở cuối giường và cuốn lên người anh ta.

“Vẫn lạnh.” Giọng anh ta vọng lên giữa đống chăn. Anh ta vẫn run lên

cầm cập. Tôi lấy hai cái gối, đắp lên người anh ta.

“Vẫn lạnh sao?” tôi hỏi

“Yeah…”

Tôi không còn lựa chọn nào khác, tôi trèo lên trên đống chăn gối để giữ

ấm cho anh ta.

“Ngài có thấy ấm hơn không?”

Im lặng.

“Um… thưa ngài?”

“Không…thở được” Anh ta rên rỉ

“Ngài làm sao cơ?”

Mắt tôi trợn tròn khi tôi chợt nhận ra điều anh ta vừa nói. ANH TA

KHÔNG THỞ ĐƯỢC.

Tôi ngày lập tực nhảy xuống giường. Lấy hai cái gối ra, kéo đống chăn

mền quanh người anh ta. Anh ta đổ mồi hôi như mưa và hẳn là không còn
run nữa.

“Ngài ổn chứ?”

“Yeah, tôi đoán vậy.” Anh ta thở hổn hển, chậm rãi ngồi dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.