CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 217

“Jade” anh ta dừng lại trước mặt tôi

“Anh không đếm” tôi nuốt nước bọt, ngẩng mặt lên và chạm phải ánh

mắt anh ta

“Em đang nói về cái gì thế?”

“Không có gì” Tôi nói “tại sao anh lại phải phá cửa? Anh có thể gọi điện

cho người phụ trách để lấy chìa khoá dự phòng cơ mà.” Tôi cắn môi, cố
gắng kiềm chế cơn nức nở.

Anh ta lắc lắc đầu “đừng nhắc đến cái cửa chết tiệt đó nữa. Tôi đã rất lo

lắng. Em không trả lời tôi. Tôi đã nghĩ rằng có chuyện gì đó xảy ra với em”

“Anh thấy đấy, tôi vẫn ổn. Hãy để cho tôi yên” tôi cố gắng nói bằng

giọng bình thường, để giấu đi tiếng run nơi cổ họng. Tôi hắng giọng, cố
gắng xoá bỏ cơn nức nở đang trực trào.

“Em không ổn. Em đang đau buồn” anh ta lắc đầu đầy thất vọng “tôi cảm

thấy thật tồi tệ khi làm em khóc”

Tôi hít thở sâu, ngăn cho bản thân thôi run rẩy “không sao. Tôi quen rồi”

“Jade. Tôi xin lỗi. Tôi luôn nghĩ rằng em là một cô gái rất thông minh.

Em không hề ngu ngốc, em biết mà. Nếu em thật sự ngu ngốc thì em đâu
thể trở thành trợ lý riêng của tôi”

Tôi nhìn về phía tường. Tôi không thể nhìn thẳng vào anh ta. Tôi đang

rất điên tiết. Tôi có thể tha thứ cho anh ta dễ dàng nhưng tôi sẽ không quên.
Có lẽ sẽ phải mất vài ngày hoặc vài tuần gì đó.

Tôi bóp trán, liếc về phía anh ta “nếu ngài không phiền thì tôi xin phép

trước, tôi cảm thấy không được khoẻ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.