“Dee, hai người là bạn tốt của nhau, dĩ nhiên là anh ấy muốn liên lạc với
chị.”
Tôi thở dài. Đúng vậy, nhưng anh ấy đã từ chối tôi. Thật ra thì anh ấy
không nói hẳn ra… nhưng tôi cảm thấy nhưng mình bị từ chối và vô cùng
bẽ mặt. Lẽ ra tôi không nên hôn anh ấy. Lần cuối cùng chúng tôi ở bên
nhau không phải là một ký ức đẹp. Giá như tôi có thể quay ngược thời gian
và không bao giờ thổ lộ tình cảm của mình với anh.
“Anh ấy nói cách đây 6 tháng anh ấy có ở New York cùng bạn gái. Lúc
đó anh ấy rất muốn gặp chị nhưng anh ấy không có số, thật tiếc”
“Bạn gái?”
“Đứng vậy. Anh ấy có bạn gái rồi, họ vừa mới đính hôn”
“Cái gì?” Tôi cảm thấy ngực đau nhói, giống như trái tim tôi bị ai đó bóp
chặt. Joseph đã đính hôn sao? Không!
Tôi vô cùng ngỡ ngàng. Tôi không thể chấp nhận được sự thật rằng
Joseph đã đính hôn, Joseph của tôi sắp kết hôn. Mắt tôi nhòe nước.
“Vị hôn thê của anh ấy cũng là một bác sĩ. Họ làm việc tại cùng một
bệnh viện ở Canada. Em đã thấy ảnh của chị ấy, rất xinh đẹp- Và chị đoán
xem? Chị ấy có mái tóc dài màu đỏ hoe giống hệt chị” Saph nói tiếp “Đám
cưới sẽ diễn ra trong 2 tuân nữa ở Canada, anh ấy muốn chúng ta cũng tới
dự.”
Tôi không thể chịu nổi. Chúa ơi, hãy cứu giúp con. Tôi cảm thấy cả thế
giới như vừa sụp đổ và tôi đang bị hút vào một cái hố đen vô tận. Tôi
không thể thở nổi. Oh… Tôi thật sự không thể thở được… Nỗi đau quá lớn.
Tôi cảm thấy như mình sắp ngất đến nơi.
“Dee? Chị vẫn ổn chứ? Sao trông chị nhợt nhạt thế?”