CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 270

- Tôi là một gã đàn ông tầm thường, nghèo khổ lại vô nghĩa nữa. Bây

giờ, chỉ có điều này đáng nói, là tôi yêu em, cho dù em sắp lấy người đàn
ông kia, người mà tôi không cần biết là ai.

- Ôi, xin thày đừng tiếp tục nữa, em không thể nào chịu nổi - Trinh nói

mắt ứa hai hàng lệ - Mọi chuyện đã quá muộn. Với em thì chẳng có gì đáng
kể. Em chỉ là một cô gái giản dị. Chẳng thà em không được gặp thày, được
biết thày. Giờ đây, mỗi khi thầm so sánh giữa thày với người đàn ông mà
em sắp lấy càng khiến em thấy ghê rợn.

Nói xong, Trinh gạt nước mắt rồi từ từ quay về gian nhà lá của lão phu-

kíp lúc này còn leo lét ánh đèn dầu giữa bóng đêm thăm thẳm.

(Đăng Tiểu thuyết thứ Bảy số 162/1937)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.