CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 145

VI

Nếu có một điều Graziana biết chắc thì đó là Francesco yêu quý của cô là

một người đàn ông tốt. Anh là thợ rèn ở thành phố quê hương Firenze của
họ và luôn nỗ lực trau dồi tay nghề, luôn cố gắng rèn một cái móng ngựa tốt
hơn hay một thanh kiếm mạnh mẽ hơn. Thỉnh thoảng anh làm quên thời
gian và chỉ dừng lại khi Graziana xuất hiện bên xưởng để gợi ý anh nên
quan tâm đến lửa trong lò rèn ít thôi và quan tâm đến lửa trong lòng vợ
nhiều hơn. Cô đùa là anh hẳn phải làm điều gì đó rất tệ trong kiếp trước nên
giờ mới phải chăm chỉ đến vậy để chuẩn bị cho hậu sự dưới Địa ngục. Anh
cười, hứa sẽ đến ngay, và Graziana cũng cười theo. Cô biết chồng mình sẽ
chẳng bao giờ phải xuống Địa ngục.

Francesco không bao giờ được biết đến với vai trò “người làm kiếm giỏi

nhất nước Ý” hay “người thợ rèn vĩ đại của thành Firenze”, nhưng với anh
điều đó chẳng quan trọng. Anh muốn được làm một thương nhân tốt, một
người thợ rèn đáng tin cậy kiếm những đồng tiền chân chính, nhưng khát
khao thật sự của anh là được làm một người chồng tuyệt vời. Anh làm
những món quà xinh đẹp cho Graziana tại xưởng rèn của mình - chân nến,
bát đĩa và những món trang sức tuyệt diệu nhất. Anh luôn tự hào nói rằng
thành công lớn nhất của anh là đôi nhẫn cưới anh đã làm cho mình và
Graziana. Trong một căn phòng ở nhà họ, có cả một bộ sưu tập đồ kim loại
cho đứa con sắp được thụ thai của hai anh chị. Anh mơ về ngày mình sẽ là
người cha tuyệt vời của những đứa con cô sinh ra.

Anh chàng Francesco này không phải một người đàn ông đẹp ngất ngây,

nhưng vợ anh cũng chẳng phải tuyệt thế giai nhân gì. Đối với một số phụ
nữ thì anh hơi lông lá quá, hai cánh tay rắn chắc của anh vươn ra từ một
thân hình được vỗ béo bởi quá nhiều bia và mì sợi. Graziana thường gọi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.