CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 113

“Chúng ta ra ngoài rồi hả?”
“Ừ, chúng ta ra ngoài rồi.”
Khi tôi nhìn thấy chúng tôi đã an toàn đứng trên nền đá granite rắn chắc, tôi
thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng đồng thời cũng phát hiện ngón tay mình vẫn đang bấu chặt vào cổ
tay người nào đó. Tôi ép mình phải buông ra. “Cám ơn anh,” tôi thì thào.
Anh ấy nhìn tôi chăm chú. Và khi nhìn vào ánh mắt của anh, tôi biết chắc
mình không thoát được cái chuyện kia rồi, thể nào cũng phải giải quyết
xong trong tối nay.
“Tôi đi lấy lại máy ảnh đã,” anh ấy nói, rồi đi trở vào phòng lộ thiên.
“Em đây rồi,” Jack đi tới đưa lại đồ cho tôi.
“Cảm ơn anh.” tôi để giày xuống đất rồi mang vào. “Em nghĩ chuyện này
xứng đáng được ghi nhận là lần khủng hoảng thần kinh đầu tiên trong đời
em,”
tôi chán nản nói.
“Một chút khủng hoảng cũng đâu có hại ai,” Jack trấn an. “Anh làm mẹ anh
khủng hoảng miết luôn ấy chứ.”

174

“Hồi đó anh cũng làm vậy với em một hai lần gì rồi, nhớ không?” Ella nhắc
anh.
“Bởi vậy, khi em đồng ý lấy anh, em nên biết là mình sắp phải đối mặt với
chuyện gì rồi chứ.”
“Ừ, em biết mà.” Ella cười rạng rỡ, rồi đưa tay chỉnh lại nơ cổ giúp anh.
Sau đó, cô ấy quay sang vui vẻ nói với tôi, “Sau khi trải qua sự việc kinh
khủng như này,” , “thứ em cần nhất bây giờ là ổn định lại tinh thần. Đi nào,
chúng ta kiếm chỗ nào ngồi xuống rồi uống chút gì đó đi.”
“Thế thì còn gì bằng,” tôi nói, “Nhưng em không thể đi được. Em phải ở
đây đợi em họ của Joe, Ryan.”
“Em gặp cậu ấy bao giờ chưa?”
“Chưa, em còn không biết cậu ta trông ra sao nữa là.”
“Chị sẽ giúp em làm công tác nhận dạng,” Ella xung phong. “Mặc dù cái
gen nhà này cũng không thể lẫn đi đâu được. Cao to, nhiều lông, và lúc nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.