CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 111

tương lai.”
Jack cười toe toét nhìn vợ. “Ella, em chắc chắn là người duy nhất ở đây
nghiêm túc đọc hết mấy cái giới thiệu trong bảng danh sách đó đấy. Ba cái
đó anh mua băng keo về dán một hồi cũng ra y vậy à.”
“Ừ, em biết. Nhưng nếu mà do anh dán thì chắc tấm thảm đó còn chưa tới
10 cent.”
Mắt anh ta nheo lại. “Sao không?”
Ngón tay Ella tinh nghịch di chuyển lên trên vạt tây trang của anh. “Bởi vì,
Jack Travis, anh không có một chút xíu óc nghệ thuật nào hết.”
Anh ta cuối xuống tới khi mũi hai người gần chạm nhau, giọng anh ta trở
nên khàn khàn quyến rũ, “Hên là anh còn có một khuôn mặt và cơ thể
quyến rũ.”
Joe nổi điên. “Hai người có thôi đi không. Jack, anh mau đi lấy cái thảm
chết tiệt đó lại đây cho em.”

171

“Chờ đã,” tôi kêu lên tuyệt vọng. “Có thể cho tôi đi thử một lần nữa không.
Chắc lần này sẽ được mà.
Làm ơn đi.”
Joe nhìn tôi ngờ vực. “Em có thể thật không?”
Tôi cảm thấy vững vàng hơn khá nhiều khi nhịp tim đã dần trở lại bình
thường. “Tôi nghĩ chỉ cần không nhìn xuống dưới, chắc là sẽ không sao.”
Joe nhìn tôi suy xét, trong khi chân anh vẫn kiềm chặt hai chân tôi, tay anh
thì đang siết chặt eo tôi.
“Cởi giày của em ra.”
Tôi cảm thấy mặt mình đổi màu liên tục rất sặc sỡ. Bám chặt vào người
anh, tôi giũ đôi giày cao gót ra.
“Anh giữ chúng cho,” Jack nói, rồi đi nhặt đôi giày với cái ví của tôi lên.
“Nhắm mắt lại đi,” Joe bảo tôi. Sau khi tôi làm theo, anh trượt một cánh tay
vòng sau lưng tôi. “Hãy tin tôi,” anh thì thầm. “Và cố gắng giữ cho nhịp
thở ổn định.”
Tôi nghe lời và mặc cho anh dẫn tôi đi.
“Sao em lại hẹn với Ryan?” Joe hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.