CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 109

“Anh cũng thích tóc em như thế này nữa.”
Tôi vẫn nhắm mắt, nhưng trong đầu lại từ từ hiện lên hình ảnh bàn tay anh
nắm lấy tóc mình hôm đó, giữ đầu tôi ngửa ra sau trong lúc anh hôn lên
cổ…
Đột nhiên tôi cảm giác được cử động của anh, anh đang ra hiệu cho ai đó.
“Anh đang làm gì vậy?” tôi yếu ớt hỏi.

167

“Anh trai tôi, Jack và vợ anh ấy vừa ra khỏi thang máy.”
“Đừng gọi họ qua đây,” tôi năn nỉ.
“Họ sẽ không chọc ghẹo gì em đâu, mà anh chắc là Ella sẽ còn rất đồng
cảm với em nữa là khác. Chị ấy cũng từng bị như em khi ra đây trong lúc
đang mang thai, cuối cùng Jack còn phải ẳm chỉ ra ngoài.”
Một giọng nói thân thiện vang lên. “Em trai. Có chuyện gì vậy?”
“Bạn em bị chóng mặt.”
Tôi cẩn thận mở mắt ra. Trước mắt tôi là một người đàn ông rất ưu tú đang
đứng cạnh Joe. Với mái tóc sẫm màu, và nụ cười toả nắng, ở anh toát lên
một vẻ nam tính quyến rũ không thua gì Joe.
“Jack Travis,” anh ta nói. “Rất vui được gặp em.”
Tôi vừa định đưa tay ra thì bị Joe giữ lại.
“Không được, đứng yên,” anh thì thầm, rồi quay qua nói với Jack, “Nãy cô
ấy cố lấy cái ví bị rơi.”

“Lại là cái sàn kính chết bầm này nữa hả,” Jack nói. “Anh đã nói với Hollis

lắp thêm một lớp kính thông minh đi, vậy thì gạt cái công tắc là có thể làm

168

sàn mờ đi rồi. Đó thấy chưa, mọi người mà chịu nghe lời anh thì đâu có
chuyện gì.”
“Em có nghe lời anh nè,” một người phụ nữ lên tiếng, bước từng bước cẩn
thận về phía chúng tôi.
“Ừ đúng rồi,” Jack trả lời, “em nghe lời để lát chế nhạo anh cho dễ thôi
đúng không.” Anh ta nhìn cô gái mỉm cười, rồi rất tự nhiên khoác tay lên
vai cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.