CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 107

Nét mặt anh phức tạp. “Đúng vậy.”
“Tôi xin lỗi…” tôi ngừng lại, cảm giác tội lỗi khiến tôi không thể nào nhìn
thẳng vào anh được.
Mẹ ơi, chỉ mới nhìn thoáng qua cái sàn kính thôi đã làm tôi trời đất quay
cuồng, giống như cả căn nhà bắt đầu đảo lộn.
“Nếu em không muốn nhìn thấy tôi nữa,” Joe nói, “đó là quyết định của
em. Nhưng ít nhất, tôi muốn biết là —“
“Chúa ơi.” Căn phòng vẫn không ngừng quay cuồng. Tôi chật vật nắm lấy
tay áo khoác của Joe như một cái phao cứu sinh. Cái ví của tôi rơi xuống
sàn nhà. Vậy là tôi lại phạm phải cái sai lầm ngu ngốc, tôi lại nhìn xuống
cái sàn nhà chết tiệt đó một lần nữa…. ôi trời đất ơi…
Theo phản xạ, Joe đưa tay ra giữ tôi. “Em ổn chứ?” tôi nghe anh hỏi.
“Ổn. À không, không ổn.” Tôi bấu chặt hai cổ tay anh.
“Em đang say đấy à?”

164

Nó giống như tôi đang đứng trên một boong tàu ngay giữa cơn bão vậy.
“Không phải say… là cái sàn nhà, nó làm tôi chóng mặt quá. Chết tiệt, chết
tiệt—“
“Nhìn tôi này.” Joe nắm chặt lấy cổ tay tôi, rồi đưa tay ra để bắt cánh tay
còn lại. Tôi vô cảm nhìn vào khoảng tối trên mặt anh cho tới khi tiêu cự
quay trở lại. Vòng tay anh bao bọc lấy tôi và cũng là thứ duy nhất giữ cho
tôi không ngã chổng vó. “Đừng sợ.
Tôi giữ được em rồi,” anh ấy nói.
Cơn buồn nôn chợt kéo đến làm tôi tối tăm mặt mũi. Trên trán tôi đã sớm
phủ một tầng mồ hôi lạnh rồi.
“Cái sàn này làm cho ít nhất phân nửa số người đi trên nó đều bị như em
vậy,” Joe tiếp tục. “Hiệu ứng nước bên dưới sẽ làm em mất thăng bằng. Hít
thật sâu vào.”
“Tôi đâu có muốn đi ra đây đâu chứ,” tôi khổ sở nói. “Tôi làm thế chỉ vì
Hollis cứ khăng khăng, mà tôi thì đang cố như điên để có được vị khách
hàng này.”
Chắc giờ lớp trang điểm của tôi đã bị mồ hôi làm hỏng mất rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.