CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 165

Chapter 12.

Ban nhạc đang chơi những bản nhạc bãi biển nhẹ nhàng, sôi động, thì
khách khứa cũng lần lượt đến.
Chẳng mấy chốc, nguyên căn nhà với cả sân sau đã chật cứng. Mọi người
đang di chuyển thành hàng quanh quầy buffet, và khu tráng miệng. Người
pha chế đang phục vụ các loại nước giải khát nhiệt đới trong lều cỏ, gần hồ
bơi, còn nhân viên phục vụ thì đi xung quanh với khay nước đá, và nước
trái cây không cồn.
“Sân gôn mini siêu hot luôn chị ơi,” Sofia nói ngay khi vừa nhìn thấy tôi ở
sân sau. “Khu tráng miệng cũng vậy. Không, phải nói là, tất cả mọi thứ đều
cực cực hot!”
“Em với Steven có xảy ra chuyện gì nữa không?”
tôi hỏi.
Con bé lắc đầu. “Chị nói gì với tên đó rồi hả?”
“Chị chỉ nói rõ với anh ta, là bất cứ ai dám xúc phạm đến em đều phải cuốn
gói hết.”
“Nhưng chúng ta không thể thiếu Steven.”

254

“Cút hết, không có ngoại lệ.” tôi lặp lại một cách khẳng định. “Chị không
cho phép ai nói em chị như vậy cả.”
Sofia mỉm cười. “Em yêu chị.”
Cả buổi chiều còn lại, tôi cố gắng tránh xa những nơi có thể đụng mặt Joe.
Có vài lần khi Joe đi ngang qua, tôi có thể cảm nhận được anh đang cố thu
hút tầm mắt của mình. Nhưng tôi đều vờ như không thấy, vừa sợ anh sẽ lại
kéo tôi vào những cuộc đối thoại như thế nữa, vừa sợ mặt mình sẽ để lộ quá
nhiều, hoặc mình sẽ nói cái gì đó ngu ngốc.
Nhìn thấy Joe bằng xương bằng thịt, tôi phải đấu tranh dữ dội lắm. Cái tôi
phải đối mặt không phải là giọng nói gần gũi, vui vẻ trong điện thoại nữa,
mà là một người đàn ông cường tráng khoẻ mạnh, không hề che dấu việc
anh ta đang thèm muốn tôi. Nếu trước đây, tôi còn bất cứ ảo tưởng nào về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.