CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 192

“Tại sao lại không chứ?” Bethany hỏi.
“‘Vệ binh già’ sẽ không chịu đâu. Hồi trước những chuyện này là phải giữ
kín như bưng đấy. Nếu con hỏi mẹ, bây giờ nó vẫn là sự lựa chọn tốt nhất,.”
“Nhưng con đâu có hỏi mẹ,” Bethany đáp trả.
“Con chẳng làm gì xấu xa mà phải xấu hổ hay giấu diếm cả. Người con kết
hôn là ba của đứa nhỏ mà.
Nếu mấy mụ già cổ hũ đó không thích, thì họ nên cố gắng “sống trong thế
kỷ 21” đi là vừa. Dù sao thì tới lúc bụng của con lộ ra, họ cũng biết mà
thôi.”

295

“Con sẽ phải chú ý tới cân nặng của mình đó, con yêu. Ăn phần ăn của hai
người là một chuyện không tưởng. Trong suốt thời gian mang thai con, mẹ
chỉ tăng có sáu ký tám thôi ấy. Con nhìn con xem, chưa gì mà đã béo lên
rồi kia kìa.”
“Bethany,” Sofia xen vào với sự phấn khởi có phần hơi giả tạo, “cô và tôi
phải sắp xếp thời gian để lên ý tưởng cũng như màu sắc chủ đạo của bữa
tiệc.”
“Lúc đó tôi cũng sẽ đến,” Hollis nói. “Cô sẽ muốn nghe ý kiến của tôi đấy.”
————————————————————————
Sau khi nhà Warners rời khỏi văn phòng, Sofia và tôi nằm vật ra trên sofa,
đồng thanh rên lên.
“Chị có cảm giác như vừa bị xe cán í,” tôi nói.
“Hai người đó sẽ như vậy suốt luôn hả trời? !”
“Cái này chỉ mới là bắt đầu thôi.” Tôi nhìn đăm đăm lên trần nhà. “Khi
chúng ta làm tới phần sắp chỗ ngồi, chị đảm bảo sẽ có ‘gió tanh mưa máu’
cho mà xem.”

296

“Mà chị này, ’vệ binh già’ là ai?” Sofia hỏi. “sao Hollis cứ nói về anh ta
suốt thế?”
“Đó không phải là anh, mà là họ. Một nhóm người lớn tuổi lâu đời muốn
tất cả mọi thứ phải ở đúng như nguyên trạng. ‘Vệ binh già’ có thể ở khắp
mọi nơi, từ ngoài xã hội, chính trị, đến thể thao, …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.