CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 196

“Em sợ chó hả?”

302

“Không phải, chỉ là em chưa ở gần chúng bao giờ.”
“Yên tâm đi. Anh sẽ chỉ cho em.”
Sau bữa trưa, chúng tôi lái xe đến trung tâm nhận nuôi động vật. Đó là một
căn nhà gạch nhỏ, có rèm che màu trắng, và…hơi bị nhiều cửa sổ. Trước
cửa còn treo một cái bảng “Trung tâm giải cứu những chú cún vui vẻ” ,
được trang trí bằng hình con chó, con mèo hoạt hình, rất dễ thương. Joe lấy
túi máy ảnh và túi đồ nghề trong cốp xe ra, rồi hai chúng tôi cùng nhau sải
bước vào trong . Sảnh chính sáng sủa và tươi tắn, với một cái màn hình
cảm ứng để khách đến thăm có thể tham khảo hình ảnh và đoạn ngắn mô tả
về những con vật.
Một người đàn ông lớn tuổi, với một chỏm tóc bạc phết đằng sau quầy lên
tiếng chào chúng tôi. Đôi mắt xanh của ông ấy sáng lên khi thấy Joe, rồi
ông chìa tay ra. “Millie gọi cậu đến chụp nhóm mới được chuyển đến sao?”
“Dạ vâng. Cô ấy nói có 4 bé vừa được gửi từ trung tâm nhận nuôi động vật
của thành phố.”

303

“Ừ. Còn một đứa mới đến hồi sáng nữa.” Nói rồi, người đàn ông chuyển
cái nhìn thân thiện về phía tôi.
“Avery, đây là Dan,” Joe nói. “Năm năm trước, chú ấy cùng vợ mình, là cô
Millie đã xây nên chỗ này.”
“Ở đây mọi người đang nuôi bao nhiêu con chó vậy chú?” tôi hỏi.
“Tính trung bình thì có khoảng trăm con. Chúng ta còn đem những chú chó
không được nhận nuôi từ những trung tâm khác về nữa.”
“Bọn cháu ra đằng sau chuẩn bị nha chú,” Joe nói. “Khi nào mọi người sẵn
sàng thì chúng ta có thể bắt đầu.”
“Ừ, chú biết rồi.”
Joe dẫn tôi đến khu tập luyện ở sau nhà. Căn phòng này khá rộng, sàn nhà
cao su được thiết kế ô trắng-đen giống như một bàn cờ vua vậy. Một bộ
sofa vải da đỏ, chân thấp được đặt một bên, trên đất còn có một giỏ đồ chơi
cho chó, một căn nhà đồ chơi của trẻ con, và một cái dốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.