CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 195

bếp.
Sofia cười với tôi, mắt con bé ánh lên vẻ lém lỉnh. “Đi ăn trưa đi, chị gái
của em.” Con bé còn cố tình đế thêm, “Đi bao lâu cũng được — từ giờ tới
chiều chị rãnh mà.”
“Chị có việc làm rồi,” tôi nói. “Chị phải kiểm tra các bản kê khai chi tiêu
của mọi người ”
Sofia nhìn Joe van xin. “Làm ơn hãy đem chị ấy đi dùm tụi em đi, càng lâu
càng tốt nha anh.” Nghe xong, Joe phá lên cười.
“Chắc chắn anh sẽ làm vậy.”
————————————————————————
Quán đồ cay này được thiết kế theo phong cách những tiệm ăn kiểu cũ, với
quầy bar dài và ghế đẩu sắt ở một bên, bên phía cửa sổ được kê bàn và ghế
sofa đâu vào nhau. Không khí ở đây rất náo nhiệt:

những cuộc trò chuyện sôi nổi, tiếng chén dĩa đụng nhau kêu lách cách, và

còn tiếng đá trong ly trà va nhau leng keng nữa. Có một cô phục vụ đang

bưng 301

nguyên một đĩa bánh yến mạch chiên bơ, bên trên chan một lớp đuôi tôm
hùm đất sốt Cajun cay nồng, bốc khói nghi ngút… còn có, bánh sandwich
truyền thống của Louisiana nhồi tôm và tôm hùm. Thơm đến tôi chảy cả
nước miếng!
Cũng còn hên, từ đâu đến cuối, Joe không hề đả động gì tới vụ gặp mặt lần
trước. Khi nghe tôi kể về buổi gặp mặt với nhà Warners sáng nay, Joe tỏ ra
vừa thích thú, vừa đồng cảm.
Một lát sau, cô phục vụ đem phần thức ăn mà chúng tôi đã gọi ra, hai dĩa cá
Pompano nhồi tôm cua, nướng trong giấy bạc, chan sốt bơ-rượu veloute.
Mỗi một miếng đều béo ngậy, mềm tan ngay trên đầu lưỡi…Ngon chết đi
được!
“Hôm nay anh hẹn em, còn một nguyên nhân khác nữa,” Joe đột nhiên lên
tiếng. “Lát nữa, anh sẽ ghé qua trung tâm nhận nuôi động vật, có mấy chú
chó mới về. Em có muốn đến giúp anh một tay không?”
“Em không chắc có thể hoà hợp với mấy con chó đâu nha. Nhưng em có
thể thử xem sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.