CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 200

Tôi ẳm Coco rồi cẩn thận đặt nó lên ghế sofa.
Tai con bé cụp xuống, đuôi nó kẹp giữa hai chân. Nó nhìn chằm chằm vào
tôi, rồi bắt đầu thở đứt quãng.
“Shh.. ngoan nào, ổn thôi mà,” tôi trấn an, rồi từ từ lùi ra sau. “Ngồi yên ở
đó nhé.”
Nhưng Coco có vẻ không yên, nó bò ra thành ghế chuẩn bị nhảy xuống để
theo tôi. Thế là tôi phải quay lại ngồi với nó. Con bé trèo vào lòng tôi cọ cọ
khi tôi vuốt ve an ủi. “Thật đáng yêu,” tôi nói, rồi bật cười. “Vầy rồi làm
sao em cho nó ngồi một mình được?”
“Anh cũng không biết luôn,” Joe nói.
“Em cứ nghĩ là anh có cách với lũ nhóc này chứ.”
“Cưng ơi, tin anh đi, không có cách nào thuyết phục con bé là ngồi trên cái
ghế sofa lạnh ngắt đó sướng hơn ngồi trong lòng em đâu. Hay là em cứ ôm
nó đi, rồi anh sẽ phóng to ảnh lên, chụp cận cảnh hết mức có thể.”
“Vậy là hình nền sẽ được làm mờ đi phải không?”
“Ừ. Xem em có thể giúp con bé thư giãn hơn một tí được không. Nếu tai nó
cứ cụp thế thì sẽ chụp ra là nó đang sợ đấy.”

309

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.