CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 201

“Vậy anh muốn tai nó phải thế nào?”
“Ừm…Cho tai nó dựng lên, và hướng thẳng phía trước, thì lên hình sẽ đẹp
hơn.”
Thế là tôi đổi tư thế khác cho Coco, rồi gọi con bé đủ kiểu, nào là cục cưng
ơi, thiên thần à, rồi thì là bánh đường ngọt ngào, … Tôi còn hứa nếu con bé
ngoan, tôi sẽ thưởng cho nó tất cả những gì nó muốn. “Tai nó dựng lên
chưa?” tôi hỏi.
Khoé miệng Joe xoắn lại. “Anh không biết, nhưng tai anh thì dựng rồi này.”
Nói rồi, Joe khum người xuống, chụp liên tiếp mấy tấm, tiếng tách tách
không ngừng vang lên.
“Anh nghĩ có người nào sẽ nhận nuôi con bé không?”
“Anh hy vọng là có. Nhưng nó già rồi, thời gian không còn nhiều, mà còn
phải đối mặt với nhiều vấn đề về sức khoẻ, nên việc nhận nuôi chắc cũng
không dễ dàng gì.”
Khi Coco ngước lên nhìn tôi rồi cười thật tươi, lòng tôi đột nhiên chùn
xuống. Tôi thật không dám nghĩ đến những gì sẽ xảy ra với con vật đáng
thương bé nhỏ này nữa.

310

“Nếu cuộc sống này đơn giản hơn…,” tôi nghe mình nói, “Nếu ở trong một
hoàn cảnh khác, có lẽ em sẽ đem nó về nhà.”
Tiếng tách tách ngừng lại. “Em muốn không?”
“Dù em muốn thì sao. Em cũng không thể mang nó về được.” Tôi ngạc
nhiên khi nghe giọng nói buồn bả của chính mình vang lên.
“Được mà.”
“Em không có kinh nghiệm nuôi thú cưng.”
“Anh hiểu.”
Tôi ẳm Coco lên và nhìn gương mặt già nua của nó. Chân nó đung đưa,
đuôi thì quẩy quẩy có vẻ rất vui mừng. “Mày có quá nhiều vấn đề,” tôi nói
với nó.
Joe buồn cười. “Em không nhất thiết phải nhận nó đâu.”
“Em biết. Chỉ là…” Tôi bật cười căng thẳng, không thể tin được mình lại
như vậy. “Em không thể chịu nổi nếu phải bỏ con bé lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.