CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 270

Chapter 19.

“Nè nè, mọi người mau im lặng đi,” Sofia nói, rồi chỉnh lớn âm lượng TV
lên. “Tôi không muốn bỏ sót một chữ nào đâu đấy.”
“Em đang thu nó lại mà, sợ cái gì?” Steven hỏi.
“Cái này thì em cũng không chắc, thỉnh thoảng em chẳng thể hiểu nổi mấy
cái cài đặt quỷ quái này muốn gì nữa.”
“Đâu để anh coi coi,” con bé đưa cái điều khiển cho anh ấy.
Mọi người trong văn phòng đang tụ tập lại, để xem phát sóng một chương
trình truyền hình phát sóng hàng tuần. Nhà sản xuất đã gửi một đội chụp
ảnh và phóng viên, đến đám cưới nhà Harlingen mà chúng tôi vừa tổ chức
gần đây. Chương trình tuần này nói về đám cưới, dài một giờ đồng hồ, nêu
lên những nét đặc biệt, những mẹo hay, và những xu hướng mới nhất, cũng
như những mặt trái của ngành tổ chức tiệc cưới ở bang Texas này. Phần
cuối của chương trình tập trung vào những lời khuyên

420

thực tế khi lên kế hoạch cho một đám cưới. Một chuyên gia hôn lễ ở
Houston, tên là Judith Lord, đã được hỏi về việc chọn lựa nơi tổ chức, cũng
như những người buôn bán trong ngành này. Kế tiếp, tới lượt tôi được mời
để đưa ra những lời khuyên về thời gian chuẩn bị và hậu cần.
Phần của Judith Lord thật tao nhã và trang nghiêm, và cũng chính xác là
những gì tôi mong muốn cho phần của mình. Judith là một cái tên lớn và
lâu năm trong nghề. Bà ta có một sự điềm tĩnh mà tôi hằng ao ước. Người
phóng viên chỉ hỏi bà ấy mấy câu dễ ợt. Buổi phỏng vấn chuyển đến cảnh
Judith và một khách hàng của bà đang chọn áo cưới.
Một cảnh nữa quay họ đang thử bánh cưới rất vui vẻ với nhạc Mozart làm
nền.
Nhưng tất cả sự trang nghiêm đó biến mất, khi phần của tôi bắt đầu. Nhạc
cổ điển chuyển thành một bản nhạc opera khùng điên nào đó. “Sao họ lại
mở bài đó vậy trời?” tôi hỏi trong sự kinh ngạc lẫn kinh tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.