CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 288

xem xem em có phù hợp với công việc đó không, và công việc đó có như
những gì em nghĩ không. Còn giờ thì, ngủ một chút đi.”

448

“Em không ngủ được,” tôi cau có, rồi giận dỗi ngã xuống giường. “Tối qua
cũng vậy.”
“Anh biết,” anh nói. “Chúng ta ngủ chung giường mà.”
Tắt đèn sau, cả căn phòng lại chìm vào bóng tối đen kịt.
“Haiz, sao chuyện này không xảy ra ba năm về trước?” tôi nói to suy nghĩ
của mình. “Đó là lúc mà em muốn nó nhất. Sao cứ phải là bây giờ cơ chứ?”
“Bởi vì cuộc sống luôn không đúng lúc như vậy đấy. Ngoan nha, anh
thương.”
Dây thần kinh căng thẳng của tôi kích động lên. “Em không thể tin được là
anh sẽ đá em chỉ vì em không sống ở Texas đấy.”
“Avery, đừng có làm bản thân mình mệt mỏi thêm nữa, được không?”
“Xin lỗi.” Tôi cố thả lỏng và hít thở đều đặn. “Cho em hỏi một câu nữa
thôi: nhà anh có chuyên cơ đúng không?”
“Ừ, Gulfstream. Nhưng chỉ dành cho công việc thôi.”

449

“Đúng rồi, nhưng nếu anh muốn dùng nó cho mục đích riêng, anh chị em
của anh có phản đối không?”
“Không, nhưng anh phản đối. Mỗi giờ bay tốn tới năm ngàn đô lận.”
“Nó là phi cơ nhỏ, vừa, hay là —“
“Nó mà một chiếc Gulfstream buồn lớn cỡ trung.”
“Anh phải gọi trước bao lâu để họ chuẩn bị máy bay?”
“Cho một chuyến bay như vậy thì cỡ hai đến ba tiếng.” Khăn giường ngay
chân tôi bị lật ra.
“Anh làm gì vậy?” tôi không nhìn thấy anh, chỉ cảm giác được anh đang di
chuyển trong bóng tối.
“Thấy em có hứng thú với máy bay của anh như vậy, nên anh quyết định kể
cho em nghe tất tần tật về nó.”
“Joe…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.