CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 302

trợ lý hành chính của Trevor Stearns; tiếp đến là Tim Watson, nhà sản xuất
phụ trách mảng chọn người, và cuối cùng là Rudy Winters, nhà sản xuất và
trợ lý giám đốc.

472

“Cô không mang theo con chó nhỏ đáng yêu của cô sao?” Lois cười hỏi,
khi chúng tôi đi vào một văn phòng rộng lớn khác. Từ trên này, tôi có thể
nhìn thấy toà nhà Chrysler vô cùng tráng lệ.
“Coco đã quá già rồi, lại cần được chăm sóc thường xuyên, nên không tiện
mang đi xa,” tôi nói.
“Tội nghiệp chưa. Tôi chắc là nó sẽ rất nhớ cô.”
“Con bé đã có người chăm sóc rồi. Em gái tôi, Sofia sẽ chăm sóc nó thật
tốt.”
“Cô đang làm với em gái đúng chứ? Sao cô không kể cho chúng tôi nghe
hai người đã bắt đầu như thế nào nhỉ? À khoan đã, cô không ngại nếu
chúng tôi ghi âm cuộc nói chuyện này chứ?”
“Không đâu.”
Ba tiếng trôi qua nhanh như chớp. Lúc đầu, chúng tôi nói về những kinh
nghiệm của tôi về ngành thời trang, sau đó thì chuyển sang cảm giác của tôi
khi mở văn phòng với Sofia. Đến khi tôi kể lại một vài đám cưới kì quặc
mà chúng tôi đã tổ chức, cả ba người bọn họ liền bật cười nắc nẻ.

473

“Avery này,” Lois nói, “Jasmine bảo tôi là cô vẫn đang tìm người đại diện.”
“Vâng, nhưng tôi không nghĩ nó cần thiết cho lắm, nên vẫn chưa —“
“Ồ, cần thiết chứ,” Tim cười với tôi. “Nếu chúng ta hợp tác thành công, thì
chúng ta sẽ phải bàn về những vấn đề như hình ảnh trước công chúng, giấy
phép và quyền kinh doanh, quảng cáo sản phẩm, phát hành, và lợi nhuận…
Nên cô cần phải có một người đại diện ngay lập tức.”
“Tôi hiểu rồi,” tôi nói, lấy máy tính bảng ra ghi chú lại. “Vậy có nghĩa là
chúng ta sẽ còn gặp lại, đúng chứ?”
“Avery,” Rudy nói, “theo những gì mà tôi biết, cô chính là người mà chúng
tôi đã tìm kiếm bấy lâu nay. Tuy nhiên, chúng ta vẫn cần phải làm thêm vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.