CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 310

“Biết cái gì cơ?” tôi tỉnh bơ hỏi.

“Về ngày dự sinh.” Bethany lơ đãng khoáy tách cà phê. “Tôi đang bắt đầu

ba tháng cuối của thai kỳ. Tôi 485

sợ là mình thậm chí còn không mặc vừa chiếc váy trong ngày cưới nữa.”
“Cho nên chúng ta mới cần đến đợt chỉnh sửa cuối cùng,” tôi nói theo phản
xạ. “Sẽ ổn cả thôi, Bethany.” Tôi nhấp một ngụm cà phê, và ngắm nhìn
cảnh vật bên ngoài cửa sổ: những người đi đường đang quấn những chiếc
khăn choàng rất thời thượng… một cô gái trẻ đang đạp xe… và hai ông bạn
già đội nón fedora. “Mẹ cô có biết chuyện này không?” tôi hỏi.
Cô ấy gật đầu. “Chuyện gì tôi cũng kể với mẹ hết, dù đã thề là phải giữ lại
chút gì đó cho riêng mình. Nhưng cái miệng thì luôn nhanh hơn cái não.
Kể cả cảm giác hối hận sau mỗi lần như thế cũng không thể ngăn tôi tiếp
tục tái phạm. Chắc suốt đời, tôi sẽ không thể nào thoát khỏi cái vòng lẩn
quẩn của hối hận và tái phạm này được rồi.”
“Biết đâu được,” tôi nói. “Tin tôi đi, tôi đã bỏ được rất nhiều chuyện mà tôi
nghĩ mình sẽ không bao giờ bỏ được.”

486

Bethany buông cái muỗng xuống. “Mẹ tôi nói cô sẽ giữ bí mật về chuyện
của Kolby,” cô ấy nói. “Cám ơn cô.”
“Không cần cám ơn. Tôi vốn không có quyền gì để nói về chuyện của cô
cả.”
“Cô nói đúng. Đúng là cô không có. Nhưng tôi biết cô có thiện cảm với
Ryan, và có lẽ cô sẽ thấy tiếc cho anh ấy. Cô không cần phải như vậy đâu.
Anh ta sẽ ổn thôi.”
“Đứa bé có phải của anh ấy không?” tôi nhẹ nhàng hỏi.
Bethany bắn cho tôi một cái nhìn chế nhạo. “Cô nghĩ sao?”
“Tôi nghĩ nó là của Kolby.”
Nụ cười trên gương mặt Bethany tắt ngầm. Cô ấy không trả lời, và cũng
không cần thiết phải trả lời tôi bất cứ điều gì.
Nên cả hai rơi vào im lặng hơn một phút đồng hồ.

487

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.