CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 309

Chapter 21.

Sau một đêm mất ngủ, cả tâm hồn và thể xác của tôi gần như kiệt quệ. Kết
quả là: tôi phải đánh một lớp trang điểm thiệt là dày mới miễn cưỡng che
hết được nét tàn tạ trên khuôn mặt. ‘Một ngày nào đó, nếu “cặp mắt vô
thần” mà trở thành xu hướng, biết đâu mình sẽ dẫn đầu xu hướng đó luôn
không chừng’, tôi tuyệt vọng nghĩ, rồi xách túi đi xuống sảnh. Khi tôi
xuống tới vẫn còn cách thời gian hẹn gặp Hollis, Bethany và Kolby vài
phút. Lịch trình hôm nay là chúng tôi sẽ ngồi xe limo đến sân bay
Teterboro, ở khu New Jersey Meadowlands, cách đây khoảng mười chín
cây số đường. Sân bay này tuy nhỏ, nhưng nổi tiếng là một sân bay chuyên
dụng cho máy bay tư nhân.
Đến phòng chờ ngoài sảnh, tôi thấy Bethany đang ngồi một mình ngay
chiếc bàn nhỏ gần cửa sổ.
“Chào buổi sáng,” tôi cười nói. “Cô cũng dậy sớm hả?”
Cô ấy mỉm cười, nhưng nhìn khá mệt mỏi.
“Thành phố này ban đêm ồn ào tới nỗi tôi không thể

484

nào ngon giấc được. Kolby còn đang tắm. Cô muốn ngồi chung không?”
“Cũng được, để tôi đi lấy cà phê đã.”
Một phút sau, tôi quay lại với một tách cà phê, rồi ngồi xuống đối diện
Bethany. “Tôi đã xem file hình Finola gửi tối qua,” tôi nói. “Cô nghĩ sao về
chiếc váy sau khi chỉnh sửa?”
“Nó rất đẹp. Finola nói họ sẽ đính cườm lên đó.”
“Vậy là cô hài lòng về nó?”
Bethany nhún vai. “Tôi vẫn thích những nếp gấp hơn. Mà thôi bỏ đi, ai kêu
bụng tôi càng lúc càng to chứ.”
“Chiếc váy đó sẽ rất lộng lẫy,” tôi nói. “Và cô sẽ trông như một nữ hoàng.
Tôi xin lỗi vì hôm qua đã không có mặt.”
“Cô vốn không cần phải ở đó. Finola rất dễ thương với hai mẹ con tôi.” cô
ấy dừng một lát. “Tuy cô ấy không nói gì…nhưng tôi biết là cô ấy biết cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.