CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 325

“Ryan gọi cho anh.” Giọng anh trầm thấp và khàn như tiếng máy xay đang
xay sỏi vậy.
Cả văn phòng im phăng phắc. Tất cả mọi người đều dỏng tai lên nghe
chuyện ở bên này, lộ liễu đến nỗi còn chẳng ai thèm giả bộ như họ đang
làm việc nữa. Ngay cả Coco cũng trèo lên lưng ghế sofa nhìn chúng tôi với
sự phấn khích không thèm che giấu.
“Anh ấy có nói với anh…” tôi bắt đầu.

510

“Có.” Rõ ràng là Joe chẳng thèm quan tâm trong phòng đang có những ai
hay họ có đang nhìn chằm chằm hay không. Tất cả tinh thần và năng lượng
của anh đều đặt lên người tôi. Mặt anh đỏ lên, quai hàm đanh lại, dù anh đã
cố kiềm chế lắm lắm, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra anh sắp sửa bùng nổ rồi.
Tôi phải đuổi hết mấy người này ra ngoài thôi.
Phải nhanh mới được.
“Để em dọn dẹp vài thứ đã, rồi chúng ta nói chuyện” tôi không tập trung
nói.
“Anh không muốn nói chuyện.” Joe đi về phía tôi rồi dừng lại, khi tôi theo
bản năng lùi ra sau. “Trong ba mười giây nữa,” anh cảnh cáo, “em sẽ là của
anh.
Em sẽ muốn chuyện đó xảy ra ở trên lầu đấy.” Anh nói rồi liếc nhìn đồng
hồ.
“Joe…” tôi bật cười lo lắng. “Thôi nào, anh không thể cứ…”
“Còn hai mươi lăm giây.”
Chết tiệt. Anh ấy đang nghiêm túc.

511

Tôi điên cuồng liếc Ree-Ann và Val đang cực kỳ thích thú. “Mọi người có
thể về nhà rồi,” tôi cộc lốc nói. “Mọi người làm tốt lắm. Mai đi làm sớm
nha.”
“Em sẽ ở lại làm việc tới sáu giờ,” Ree-Ann đoan chính nói.
“Em cũng sẽ phụ giúp,” Val thêm vào.
Tank lắc đầu, rồi cười toe toét với tôi, dù bình thường cậu ấy rất ít khi cười.
“Em sẽ đá bọn họ ra ngoài dùm chị, Avery.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.