CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 326

Steven nhặt chìa khoá lên. “Đi ăn tối thôi,” anh nói với Sofia như thể không
có chuyện gì xảy ra, như thể không phải tôi sắp bị “ăn thịt” ngay tại phòng
khách này.
“Còn mười tám giây,” Joe nói.
Tôi vừa giận vừa buồn cười, chạy như điên lên cầu thang. “Joe, chuyện này
thật sự quá vô lý…”
“Còn mười lăm giây.” Anh bắt đầu bước theo sau tôi, với một tốc độ như
một kẻ săn mồi, làm tôi càng sợ, vừa chạy vừa bò lên cầu thang.

Ngay khi tôi chạy về đến phòng thì Joe cũng bắt kịp. Tôi chạy vào trong rồi

xoay lại, đúng lúc Joe vừa 512

đóng cửa xong. Người anh căng lên, chuẩn bị bắt tôi bất kể tôi có chạy
hướng nào đi nữa. Nhưng khi nhìn thấy bọng mắt đen xì, và làn da ngăm
ửng đỏ của anh, tôi lại đau lòng không chịu được. Thế là tôi nhào thẳng vào
vòng tay đang dang rộng của anh.
Miệng anh phủ lên miệng tôi. Cổ họng anh phát ra tiếng gầm nhẹ, không
biết là vì thoải mái hay đau khổ nữa. Nhiều phút sau đó, trong căn phòng
chỉ còn lại bóng tối và xúc cảm, những nụ hôn đã làm tan chảy mọi ý nghĩ.
Tôi không biết chúng tôi đã lên giường như thế nào. Cả hai vẫn mặc
nguyên đồ, lăn lộn triền miên, hôn hít điên cuồng, chỉ tách ra khi hai đứa
cần thở mà thôi. Joe hôn xuống cổ tôi, rồi kéo áo tôi lên. Hôm nay anh đặc
biệt thô bạo, khác hẳn với ngày thường, tôi có thể nghe rõ ràng tiếng vải
rách và tiếng cúc áo bung ra.
Tôi cười run rẩy, rồi lấy hai tay bưng mặt anh.
“Joe, chậm đã. Này…”
Anh lại hôn tôi, cả người run lên vì kiềm chế. Khi cảm nhận được vật nóng
bỏng của anh đang áp lên bụng mình, tôi rên lên thành tiếng. Dù bản thân
muốn anh đến phát điên lên được, nhưng có một số chuyện vẫn phải nói rõ
trước đã.

513

“Em chỉ chọn cuộc sống mà em muốn thôi,” tôi cố nói với anh. “Không
hoàn toàn là vì anh đâu. Em ở lại vì đây là nhà em, là nơi em có thể biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.