CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 328

Nhìn tôi giận dữ, Joe khẽ cười. “Cưng ơi… sao em tỏ tình với anh mà như
em đang nhận tội vậy.”
Tôi cau mày, rồi vùng vẫy ra khỏi sự kiềm kẹp của anh. “Nếu mà anh dám
chọc quê em…”
“Không đâu,” anh nhẹ nhàng nói, rồi ghìm chặt tôi lại. Anh ôm lấy đầu tôi.
Một tiếng cười khúc khích vang lên, sau đó anh nhìn chằm chằm vào mắt
tôi.
“Anh yêu em,” anh nói. Môi anh mơn trớn môi tôi.
“Nào, giờ thử lại đi.” Môi anh lại nhẹ nhàng lướt qua môi tôi. “Đừng sợ.”
“Em yêu anh,” tôi cố thốt thành lời, trái tim vẫn đập như muốn văng ra khỏi
lồng ngực.
Joe thưởng cho tôi bằng một nụ hôn nữa, sâu hơn. Khi nụ hôn gần như
khiến tôi mất trí, thì anh mới kết thúc nó bằng những cái vuốt ve nhẹ
nhàng.
“Anh hôn em thế nào cũng thấy không đủ,” anh nói.
“Anh sẽ hôn em mãi từ giờ cho đến hết cuộc đời này, nhưng vẫn sẽ không
bao giờ là đủ.”
‘Cho đến hết cuộc đời’ sao? !

516

Tôi chưa từng biết thì ra trên đời này lại có một loại hạnh phúc như vậy.
Hạnh phúc có thể chạm đến tận sâu trong linh hồn, nơi những buồn đau
ngự trị.
Joe đưa tay lên lau khô má tôi, rồi hôn đi những giọt lệ hạnh phúc ấy.
“Tập thêm vài lần nữa nhé,” anh thì thào.
Không lâu sau đó, tôi nhận ra một điều là, nói ba chữ đó với đúng người
không hề khó khăn một chút nào.
Thực chất, nó chính là điều đơn giản nhất trên thế giới này.

517

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.