CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 47

Sau khi cô dâu và chú rễ tuyên đọc lời thề, đàn bồ câu trắng tung cánh bay

lên trời cao. Cảnh tượng 73

đó thật sự là đẹp đến nỗi tất cả mọi người dường như không thể kiềm chế
được sự xúc động của mình.
“Xin Chúa hãy ban phúc cho họ,” tôi mỉm cười khi tai nghe vang lên tiếng
thì thầm của Sofia.
Chờ mãi cũng tới phần khiêu vũ, tôi có thể nép sang một góc, trao đổi với
Steven qua bộ đàm. “Em nghĩ chúng ta sắp có chuyện để làm nữa rồi. Hết.”
Thường, vào những buổi tiệc như thế này, chúng tôi phải kiêm luôn xử lý
những vị khách say xỉn. Mà cách tốt nhất chính là dừng họ lại trước khi quá
muộn.
“Ừ, anh cũng nhìn thấy anh ta rồi,” Steven trả lời.
“Anh sẽ bảo Ree-Ann xử lý ngay. Hết.”
Cảm nhận được có người tới gần, khoé miệng tôi tự giác cong lên hết sức
tự nhiên như một phản xạ có điều kiện. Đó là một người phụ nữ với mái tóc
bạch kim, thân hình thon gọn trong chiếc đầm dạ hội có đính hạt sang
trọng.
“Tôi có thể giúp được gì cho bà không, thưa quý bà?” tôi nở nụ cười thật
tươi.
“Cô là người tổ chức đám cưới này sao?”

74

“Vâng, còn có em gái tôi nữa, thưa bà. Tên tôi là Avery Crosslin.”
Bà ta nhấp một ngụm champagne, ngón tay đeo chiếc nhẫn ngọc lục bảo cỡ
khủng luôn chứ không vừa đâu. Thấy tầm mắt của tôi, bà ta nói tiếp,
“Chồng tôi đã tặng nó cho tôi trong lần sinh nhật thứ 45. Một ca-ra tượng
trưng cho một năm.”
“Thật sự rất ấn tượng.”
“Người ta nói ngọc lục bảo có khả năng dự đoán tương lai.”
“Vậy điều đó có đúng không?” tôi hỏi.
“Hay là nói như vầy đi, tôi muốn tương lai như thế nào thì nó sẽ là như
vậy.” bà ta nhấp thêm một ngụm nữa. “Chẳng phải rất thú vị sao?” bà ta
lẩm bẩm, rồi quan sát xung quanh. “Xa xỉ, nhưng lại không quá trang trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.