CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 46

“Cái cổ áo này sâu quá, thấy hết luôn rồi còn gì,”
tôi vừa nói vừa túm hai mép cổ áo sát vào nhau.
“Vâng vâng, nhưng nhìn chị gọn đi gần 9 kí luôn đó.” Nói xong, con bé
giựt cái kẹp tóc của tôi ra.
“Ê, đừng..”
“Cái búi của chị trông như cái tổ quạ ấy. Mà chúng ta thì không có thời
gian để làm lại cái khác đâu, nên chị cứ xoã ra vậy đi hen.”
“Nhìn chị như con lạc đà bị sét đánh ấy.” Tôi cố lấy tay chải cho đám tóc
quăn rối bù của mình ngay ngắn lại. “Còn nữa, cái áo này chật quá, chị sắp
bị bó thành đòn bánh tét rồi đây nè!”
“Chỉ là chị không quen mặc những bộ đồ vừa vặn với mình thôi, chứ em
thấy nhìn chị ổn lắm, không có vấn đề gì cả.”
Tôi nhìn con bé một cách đau khổ, rồi cầm bộ đàm lên. “Nãy giờ em có giữ
liên lạc với Steven không ấy?”

“Dạ có. Mọi thứ đều theo đúng như kế hoạch. Họ đang dẫn khách khứa vào

bàn. Người huấn luyện bồ câu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Sloane và các

phụ 72

dâu đã vào vị trí. Chúng ta đi thôi. Khi chị ra dấu, em sẽ đem cái kèn túi
ra.”
Buỗi lễ cuối cùng cũng được tiến hành đúng thời hạn. Đám cưới diễn ra
thật suôn sẻ, vượt xa những gì chúng tôi mong đợi. Mỗi cây cột của lều
chiêu đãi đều được trang trí một cách tinh tế và xa hoa với hoa kế, hoa
hồng, đan xen cùng nhiều loại hoa khác.
Cô dâu được chào đón bằng một giai điệu trang trọng, nhưng cũng không
kém phần hiện đại, được thể hiện một cách chuyên nghiệp bởi chiếc kèn túi
chắp vá — một trong những thành tựu khá là đáng nể của tôi và Sofia.
Khi Sloane bước vào lễ đường, cô lộng lẫy như một nàng công chúa trong
chiếc váy cưới trắng.
Gương mặt Charlie rạng ngời hạnh phúc, và trong đôi mắt kia, người ta
thấy được tình yêu vô bờ bến mà anh dành cho cô dâu của mình.
Tôi cũng chắc là chẳng có ai rãnh hơi mà để ý cái mặt nhăn nhó, khó ưa
của tên phụ rễ hách dịch nhất thế kỷ kia đâu, ngoài tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.