CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 56

Tôi cảm nhận được nụ cười của anh ấy bên tai mình.
Mắt kính trượt xuống sống mũi, nên tôi phải bỏ tay anh ấy ra để đẩy lên.
Sẵn tiện ghi chú trong đầu là phải chỉnh lại cái tai nghe ngay khi về
Houston.
“Còn anh?” tôi hỏi. “Anh có tài năng tiềm ẩn nào không?”

87

“Ừm, cũng có. Tôi dẫn bóng rổ khá tốt. Với tôi còn biết đánh vần bằng
phiên âm hết chữ NATO luôn đó nha.”
“Ý anh là Alfa, Bravo, Charlie á hả?”
“Chính xác.”
“Anh học cái đó ở đâu?”
“Hồi đó, tôi ở trong đội thiếu niên tình nguyện mà.”
“Vậy anh thử đánh vần tên tôi xem,” tôi thách anh ta.
“Alfa-Victor-Echo-Romeo-Yankee.” Anh ta đáp trả tôi rất lưu loát.
Đầu óc tôi bắt đầu lâng lâng bay bổng, chắc là rượu đã phát huy tác dụng
rồi.
Mắt kiếng lại tụt nữa rồi, tôi vừa định chỉnh nó lại thì… “Avery,” anh ấy
nhẹ nhàng nói, “để tôi giữ cho, để trong túi tôi này, tới lúc chúng ta nhảy
xong thì tôi trả lại cho cô.”
“Thôi, tháo ra rồi tôi thấy đường đâu mà nhảy.”

“Nhưng mà tôi thấy.” Nói rồi anh ta cẩn thận lấy mắt kiếng của tôi ra, gấp

lại cho vào túi áo. Nguyên 88

căn phòng mờ căm luôn. Thiệt không thể hiểu nổi, tại sao tôi lại dễ dàng bị
anh ta ảnh hưởng như vậy chứ. Không có mắt kiếng chẳng khác nào mất
hết khả năng phản kháng, mọi thứ đều bị phơi bày. Đã vậy, trái tim phản
chủ này còn không ngừng đập thình thịch như muốn văng ra khỏi lồng
ngực.
Đôi tay rắn chắc của Joe quấn quanh người tôi, kéo tôi vào sát hơn nữa.
Mỗi động tác đều toát lên một sự thân mật bất thường. Chỉ có điều, bây giờ
anh ấy không di chuyển theo nhạc nữa, mà nhảy chậm hơn, thư thái hơn.
“Chắc là cô cận nặng lắm hả?” tôi nghe anh ấy hỏi rất dịu dàng.
Tôi gật đầu. “Bây giờ, tôi nhìn thấy có mỗi mình anh thôi đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.