CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 55

“Khi còn ở bệnh viện, tôi đã phải làm hai ca phẫu thuật vì bị xuất huyết
nội,” Joe làm ra vẻ trầm trọng.
“Trong một tuần, tôi không thể ăn hay nói vì bị vướng ống hô hấp.” Anh ta
nhìn tôi tràn đầy hy vọng. “Giờ thì cô có đủ đồng cảm để nhảy với tôi
chưa?”
Tôi lại lắc đầu.
“Còn nữa,” Joe tiếp tục, “Tai nạn đó xảy ra đúng vào ngày sinh nhật của tôi
luôn.”
“Anh đang dụ tôi đó phỏng?”
“Tôi nói thật mà.”
Tôi nhìn lên trời. “Tệ thật. Chuyện này…” tôi dừng lại, đấu tranh tư tưởng
dữ dội. “Thôi được,”
cuối cùng tôi nói. “Nhưng chỉ một điệu thôi nha.”
“Tôi biết đưa cái “sinh nhật” vô thế nào cũng có tác dụng mà,” anh ta nói
đầy thoả mãn.
“Một điệu nhảy ngắn thôi. Với lại phải đứng ở chỗ càng ít người thấy càng
tốt.”
Joe dẫn tôi trở lại sàn nhảy phía sau ban nhạc.

Không gian được lấp đầy bằng phiên bản sôi động của bài hát “They can’t

take away from me”. Một 86

giọng nữ khàn ngọt ngào vang lên, như một viên kẹo vỡ hoà tan vào giai
điệu.
Joe xoay tôi lại đối mặt với anh ấy, một tay đặt lên eo tôi. Thì ra “nhảy” của
Joe tức là khiêu vũ, chứ không phải đứng đung đưa qua lại như tôi đã nghĩ.
Tôi ngập ngừng đặt tay lên vai anh. Rồi anh ấy nâng tay tôi lên cho một cú
xoay người. Mỗi động tác của anh ấy thuần thục đến nỗi khiêu vũ với tôi
chưa bao giờ dễ dàng đến thế.
“Ngoài khiêu vũ và lên kế hoạch đám cưới,” anh ta thì thầm vào tai tôi. “Cô
còn giỏi cái gì khác nữa không?”
“Hình như có nhiêu đó thôi à.” Một phút sau, tôi tự nguyện nói thêm, “ừm,
tôi còn có thể nặn bong bong thành con này con kia. À với tôi còn có thể
huýt sáo bằng ngón tay nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.