CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 68

Ngã người lại trên ghế, tôi nói, “Tuy nhiên, hôm nay họ đã làm rất tốt. Họ

chắc chắn có thể làm luôn phần còn lại mà không có tôi.” Tôi nhìn lên trời,

những dải mây trắng trôi lửng lơ trên bầu trời đầy 103

sao. “Anh nhìn xem,” tôi nói. “Nhiều sao ghê chưa…ở mấy thành phố lớn
dễ gì mà thấy được.”
Joe tay cầm ly rượu chỉ lên trời, nói, “Cô thấy cái vệt tối ở giữa kia
không?”
Tôi lắc đầu.
Anh ấy kéo ghế gần hơn, dùng tay còn lại chỉ lại cho tôi xem. “Ở kia kìa,
nhìn giống như ai đó đã dùng Sharpie viết nguệch ngoạc lên những đám
mây vậy.”
Nhìn theo tay anh ấy, tôi nhìn thấy sọc sọc đứt quãng. “Ừ phải ha. Còn cái
kia là gì vậy?”
“Nó gọi là Great Rift, là một đám mây được tạo thành từ vô số các phân tử
bụi…những ngôi sao mới cũng được tạo ra từ đó.”
Tôi nhìn chằm chằm tò mò. “Sao trước giờ tôi chưa bao giờ thấy vậy ta?”
“Cái này cô phải đến đúng nơi, đúng thời điểm mới được.”

Chúng tôi nhìn nhau cười. Ánh trăng làm vết sẹo trên quai hàm anh hơi bàn

bạc. Tôi kiếm nén thôi 104

thúc muốn đưa tay lên chạm vào đó, chạm vào gương mặt như tượng tạc
của anh…
Tôi cầm ly rượu lên. “Uống hết ly này tôi phải đi ngủ thôi, tôi say mất rồi.”
Nói xong tôi uống một hơi dài.
“Cô ở trong trang trại hay ở khách sạn trong thị trấn?”
“Tôi ở đây. Có một cái ca-bin trên đường đến bãi chăn thả gia súc. Nhà của
người bẫy thú, họ gọi vậy đó.” Mặt tôi phụng phịu. “Ở trên lò sưởi còn có
một con gấu trúc Mỹ nhồi bông nữa. Nhìn thấy mà gớm.
Tôi phải lấy gối che nó lại mới ngủ nổi…”
Anh ấy mỉm cười. “Để tôi đưa cô đến đó nha.”
Tôi chần chừ. “Ờ…cũng được.”
Cuộc đối thoại rơi vào im lặng, khi tôi ngửa đầu uống cạn chỗ rượu còn lại.
Cuối cùng, chúng tôi đứng dậy, để lại chai rượu và hai cái ly không lên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.