CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 67

“Tôi nói với anh rồi, tôi không có ý định hẹn hò,”
tôi nói, “ nên tôi không nghĩ khích lệ anh là một ý kiến hay đâu. Tuy nhiên,
nếu phải nói, tôi sẽ nói rằng anh rất quyến rũ.”
Anh ta đưa tôi cái nĩa, rồi cả hai cùng nhau thưởng thức miếng bánh nướng
ngon lành. Miếng đầu tiên ngon tới nỗi tôi nói không nên lời, chỉ còn biết
nhắm mắt lại, khẽ ngâm nga mấy tiếng. Tuyệt!
Lớp kem trắng tinh ngập đầy trong miệng tôi. “Miếng bánh này giống như
một trái chanh đang rơi vào bẫy tình với một trái chanh khác ấy.” , tôi nói.
“Biết đâu là một cuộc tình tay ba.” Joe cười toe toét trước cái nhìn châm
biếm của tôi. “Thường ấy, mấy cái bánh nướng chanh chẳng bao giờ đủ
chua,”
anh ta nói, “nhưng cái này thì khá hợp khẩu vị của tôi.”
Khi chỉ còn lại miếng cuối cùng, Joe liền lấy nĩa đút cho tôi. Vì sốc mà
miệng tôi chưa kịp khép lại, để anh có cơ hội đút thẳng vào luôn. Hành
động đó, vào thời khắc đó, sao mà quá đỗi bình dị, mà lại thân mật đến lạ
lùng. Lần đầu tiên trong đời, nhai nuốt một miếng bánh với tôi lại khó khăn
như vậy.
Hai má tôi đỏ ửng lên, nóng ran như bị lửa đốt.

102

“Tôi thấy hơi khát,” tôi nói. Đúng lúc, có người đi đến bàn của chúng tôi.
Lần này là Sofia, đang cầm hai ly rượu và một chai Bordeaux trắng đã ướp
lạnh. Con bé đặt xuống bàn, rồi vui vẻ nói, “Steven nhờ em nói lại với chị
là tụi em có thể xử lý mọi việc còn lại, nên chị có thể nghỉ rồi.”
Tôi cau mày. “Chị mới là người quyết định chị có được nghỉ hay không,
chứ không phải Steven.”
“Trong tất cả chúng ta, chị ngủ ít nhất còn gì…”
“Nhưng chị đâu có mệt.”
“…. bây giờ, ngoài dọn dẹp thì đâu còn gì để làm nữa. Bọn em dư sức giải
quyết. Uống chút rượu và thư giãn đi chị.” Sofia bỏ đi trước khi tôi kịp
phản kháng.
Tôi lắc đầu nhìn bóng lưng con bé xa dần. “Tôi không phải người cuồng
công việc như họ nghĩ đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.